Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Mười thế lực lớn của Thiên Đường Ngục mấy ngàn năm nay chưa có gia tộc nào dùng đến Thiên Đường lệnh quý báu của mình. Nhưng lần này thương hội nhà họ Vân đã phải dùng đến nó.   

 

Điều đó chứng tỏ tầm quan trọng của Vân Thanh Thanh đối với nhà họ Vân. Chỉ nghĩ đơn giản cũng hiểu được, chỉ cần Vân Thanh Thanh sống thì đến năm 20 tuổi là có thể trở thành người kế thừa của Võ Tông rồi. Đến lúc đó thương hội nhà họ Vân sẽ không bao giờ bị lung lay, thậm chí có thể thống nhất cả Thiên Đường Ngục.   

 

Vì vậy ban bố Thiên đường lệnh này là cần thiết.   

 

“Nói như vậy thì thời gian này có rất nhiều yêu nghiệt, thần y và đan dược sư đến Thiên Đường Ngục?”, Tiêu Nguyệt cười duyên dáng, nói: “Thần Thường Môn của chúng ta có cơ hội chiêu mộ được nhân tài rồi?”  

 

“Tất nhiên rồi”, Ngụy Vận Hoa gật đầu nhưng vẫn nói với vẻ bất lực: “Nhưng nhân tài chiêu mộ được phần lớn là những người có chút tài chứ không phải quá yêu nghiệt. Bởi vì yêu nghiệt tuyệt thế đều đến từ tầng võ cao, thậm chí là tầng võ cao đẳng cấp nên sẽ không để ý đến Thiên Đường Ngục của chúng ta đâu”.   

 

“Tình hình của Vân Thanh Thanh thế nào rồi? Thiên đường lệnh ban ra, còn có thù lao là một giọt tinh huyết thần thú mà không có ai chữa được khỏi bệnh cho cô ta sao?”  

 

Ngụy Vận Hoa lắc đầu, thở dài, nói: “Nói ra thì Vân Thanh Thanh đúng là nhân tài bị trời đố kỵ. Thời gian gần đây, vì Thiên đường lệnh mà nhà họ Vân tề tụ rất nhiều những yêu nghiệt mà trước đây rất khó gặp. Nhưng đừng nói là chữa khỏi mà ngay cả căn nguyên của bệnh cũng khó tìm”.   

 

Nói đến Vân Thanh Thanh, Ngụy Vận Hoa lại cảm thấy tiếc nuối.   

 

Trong lòng Ngụy Vận Hoa thì Vân Thanh Thanh chính là yêu nghiệt nhất trong lứa tuổi thanh niên ở môn phái này.   

 

Không chỉ về võ đạo, cả nhan sắc và mọi phương diện đều rất ưu tú.   

 

Nhưng…  

 

“Ngoài chuyện này ra thì còn chuyện gì nữa không?”, Tiêu Nguyệt hỏi.  

 

“Thời gian gần đây cậu chủ Lâu đến ba lần rồi nhưng môn chủ đều đang bế quan, vì vậy mỗi lần cậu ta đều tiếc nuối ra về”, Ngụy Vận Hoa cẩn thận nói, trong lòng đầy vẻ nghi hoặc.   

 

Cậu chủ Lâu về mọi phương diện như ngoại hình, bối cảnh, thực lực, thiên phú võ đạo, thậm chí là chân tình đối với môn chủ Tiêu Nguyệt đều khiến người khác ghen tỵ nhưng môn chủ lại không thèm để ý tới mà môn chủ luôn với thái độ không bận tâm.   

 

Ngay cả môn chủ tiền nhiệm và cũng là sư tôn của Tiêu Nguyệt cũng từng nói: “Mặc dù thế giới Tiểu Thiên rộng lớn nhưng không có mấy ai được ưu tú như cậu chủ Lâu”.   

 

 

 

Một lời bình phẩm gây sốc?   

 

Nếu như môn chủ thật sự đồng ý với cậu chủ Lâu thì Thần Thường Môn vì có mối liên hôn này mà có thể vượt lên rất nhiều tầng, muốn chinh phục cả Thiên Đường Ngục cũng đơn giản đi nhiều.   

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK