“Cảm ơn ông!”, Tô Minh chắp tay, trên đường anh đã bỏ ra linh thạch cực phẩm giá cao để làm lộ phí.
Đồng thời lúc này, trên tàu con thoi tác chiến vô cùng xa xỉ trong hội trường, mấy thanh niên tuấn tú khí chất thần bí đang đứng trên boong tàu.
Còn có một cô gái mặc váy tím, che mặt, thân hình hoàn hảo, khí chất hơn người.
Cô gái đó tên là Độc Cô Nguyên, là con gái duy nhất của hội trưởng của thương hội Bát Hoang.
Hơn nữa, cô gái này còn có một thân phận nữa, là cháu ngoại của gia chủ nhà họ Dương ở khu vực Hỗn Độn.
Từ lúc sinh ra, Độc Cô Nguyên phần lớn đều ở khu vực Hỗn Độn.
Những chàng trai tuấn tú ở trên boong tàu của tàu con thoi tác chiến trên thực tế đều đến từ khu vực Hỗn Độn. Đều là những anh tài tuấn tú của khu vực Hỗn Độn.
Lần này, sở dĩ Độc Cô Nguyên cách hàng ngàn năm mới một lần nữa quay về thế giới Đại Thiên, vì trong chiến trường Thần Ma ở thế giới Đại Thiên xuất hiện tung tích của đỉnh Thần Ma, đó là bảo vật vô cùng quý hiếm.
Độc Cô Nguyên muốn có được nó.
Còn những anh tài tuấn tú đi cùng cô ta đến đây, không có ai đơn giản cả. Họ đều là những người theo đuổi Độc Cô Nguyên, theo đuổi khốn khổ ngay từ khi còn ở khu vực Hỗn Độn.
Hiện giờ, vì Độc Cô Nguyên mà họ đều cùng đến thế giới Đại Thiên.
Một mặt là muốn tiếp tục theo đuổi Độc Cô Nguyên, mặt khác là vì họ cũng có hứng thú với đỉnh Thần Ma.
“Nghe nói Tô Minh khá có tiếng ở khu vực Hỗn Độn. Nghe nói tên này còn một thanh kiếm vô cùng mạnh”, một cậu chủ áo trắng trong mấy người thanh niên anh tài cười nói, sau đó lại nhìn Độc Cô Nguyên nói tiếp: “Tôi vốn muốn gặp mặt anh tài nổi danh hơn 20 tuổi này, không ngờ hắn tự mình đến đây”.
“Ha ha… Khéo là đi tránh nạn ý?”, một người thanh niên khác cười mỉa, nói: “Nghe nói Tô Minh bị người ta hạ chiến thư khiêu chiến nhưng lại không dám ứng chiến, lại coi thương hội Bát Hoang là nơi tránh nạn”.
“Thương hội Bát Hoang không phải là nơi tránh nạn”, Độc Cô Nguyên thản nhiên nói: “Nhưng có mối làm ăn thì vẫn phải làm. Tô Minh đã bỏ ra hàng ngàn viên linh thạch cực phẩm để làm lộ phí rồi”.
“Cô chủ Độc Cô nói đùa rồi! Linh thạch cực phẩm chỉ là một con số nhỏ với cô thôi, chỉ e là cô có chút tò mò về hắn chăng?”, một người thanh niên khác lại nói.
“Đúng là có chút hứng thú thật! Đã ngàn năm nay tôi không đến thế giới Đại Thiên, còn bố tôi thì ở đó suốt. Lần này bố tôi nói, nếu có cơ hội thì tiếp xúc thường xuyên với cậu chủ Tô đó, anh ta là một anh tài hiếm có”, Độc Cô Nguyên cười, nói.