Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “A a a...”, sắc mặt Đồ Kỳ đột nhiên trở nên điên cuồng, tràn đầy tàn nhẫn: “Bổn tọa không tin, Bạo Huyết Đại Pháp!”  

 

Đúng vậy.  

 

Bạo Huyết Đại Pháp.  

 

Lời ông ta vẫn chưa dứt.  

 

Rất rõ ràng, hàng nghìn đệ tử của Thiên Nhẫn Tông còn có đám người hộ pháp, gần như ngay lập tức bị thương và chết, hơn mười nghìn người nổ tung, máu bay đầy trời.  

 

Máu trong người họ dường như bị thứ gì đó rút cạn.  

 

Linh động, kì quái.  

 

Trong phút chốc, tất cả tụ tập về cơ thể Đồ Kỳ, bị ông ta cắn nuốt hết.  

 

Mà khí tức của Đồ Kỳ đã càng lúc càng dữ dội và điên cuồng tăng lên.  

 

Vào giây phút ấy, ông ta từ cảnh giới Tiên Tổ tầng 4 đỉnh phong trực tiếp tấn thăng lên tầng 5 tầng 6.  

 

Cuối cùng ngừng lại ở tầng 7.  

 

Tăng lên 3 cảnh giới nhỏ chỉ trong chốc lát, điều này đúng là quá dọa người...  

 

Cùng lúc đó, rất nhiều đệ tử và quản lý của Thiên Nhẫn Tông cùng nhau khóc thét lên, họ điên cuồng rút lui, hận không thể cách càng xa Đồ Kỳ càng tốt.  

 

“Tiểu tạp chủng, cậu đã ép bổn tọa đến bước này, bổn tọa sẽ băm vằm cậu thành trăm ngàn mảnh, khiến cho cậu máu cháy thành tro, vĩnh viễn không thể siêu sinh!”, sau khi bước vào cảnh giới Tiên Tổ tầng 7, toàn thân Đồ Kỳ ẩn hiện huyết khí, vẫn là bộ dạng đã nhập ma, ông ta khàn giọng nói, cả người tràn ngập khí thế bạo ngược khó tin.  

 

Tiếp đó.  

 

Dưới sự kinh hoàng của hàng trăm nghìn người.  

 

“Huyết Sát Bàn Sơn”, Đồ Kỳ rống lên dữ dội, hai tay đưa lên trời.  

 

Huyết khí như cái lồng bao trùm toàn bộ Thiên Nhẫn Tông.  

 

Ầm ầm ầm...  

 

Tiếng nổ và gầm rú vang lên giống như bầu trời sắp sập xuống.  

 

Ở phía xa, trên đỉnh núi cao nhất của Thiên Nhẫn Tông, núi Lăng Sát Phong đột nhiên run lên, cả ngọn núi cao hơn 100,000 mét bất ngờ bay ra khỏi bầu trời.     

 

Cả ngọn núi được vận chuyển bởi khí huyết vô biên.  

 

Thật là sốc tận óc.  

 

Đột nhiên, cả bay đến bên cạnh Đồ Kỳ.  

 

Ngọn núi không chỉ đơn giản như vậy, mà trên đó còn vô số dòng máu và đường văn bao trùm lên đó, làm cho toàn bộ thân núi khí huyết vô tận.   

 

“Bổn tọa...”, dùng ngọn núi này chắn trước người, Đồ Kỳ tự tin ngẩng đầu lên, lúc này mới hung ác thở ra một hơi.  

 

Ông ta muốn nói điều gì đó.  

 

Nhưng lời vẫn chưa kịp nói ra thì.  

 

“Phụt!”  

 

Một âm thanh sắc nét vang lên.  



Đột nhiên xé toạc thiên địa, cắt đứt hư không, xé nát màng nhĩ của mọi người. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK