Trong hư không, ở bên ngoài mấy triệu km sau tàu con thoi tác chiến của Thái Nhất thần quốc cũng có một chiếc tàu con thoi tác chiến, dường như nó đi theo sau tàu của Thái Nhất thần quốc.
Con tàu này không lớn, khá nhỏ nhưng hình dáng rất đặc biệt, chất liệu thuộc kiểu mềm có thể lưu động, hơn nữa còn có thể dung hòa hoàn toàn vào hư không.
Trên boong tàu có một ông lão đang đứng đó, nhìn về hư không vô tận.
Ánh mắt ông lão già nua, sắc mặt cũng vậy.
Nếu như Tô Minh ở đây thì nhất định sẽ kinh hãi hô lên: “Ông già!”
Chính là Ninh Triều Thiên!
Bên cạnh Ninh Triều Thiên có ba người trẻ tuổi.
Người thứ nhất có một tai, thân hình cao to, hơi thô, nhưng từng hơi thở của người này khiến quy luật hư không và quy luật hắc ám ở hư không xung quanh đều run rẩy mà không dám đến gần. Người trẻ tuổi này chỉ hơn 8000 tuổi nhưng đã ở cấp bậc Đại Đế thượng vị năm chuyển. Nếu đặt ở học viện Hỗn Độn thì cũng thuộc vào hàng đẳng cấp rồi.
Người thứ hai mặc bộ đồ màu đen, tay cầm xích sắt cũng màu đen. Một đầu xích sắt nắm trong tay, đầu còn lại quấn ở trên nắm đấm. Người trẻ tuổi này cũng 8000 tuổi, da thịt toàn thân như bị bệnh, dường như lúc nào cũng có thể nhìn thấy mạch máu nổi lên trên da, màu đen kéo dài, màu tím gợn sóng. Khí tức của người con trai này rất lạnh lùng, ánh mắt như hố sâu, lạnh lùng như cỗ máy. Người con trai này đang ở cấp bậc Đại Đế thượng vị sáu chuyển.
Người thứ ba là một cô gái. Thoạt nhìn giống như cô gái thuần khiết, trong sáng, đáng yêu vườn trường. Cô gái mặc chiếc váy dài màu hồng nhạt, đường nét trên khuôn mặt hài hòa, đôi mắt lanh lợi như có thể chiếu sáng con đường hư không ở phía trước. Cô ta có đôi má lúm đồng tiền và răng khểnh đáng yêu. Cô gái chỉ mới 6000 tuổi nhưng đã ở cấp bậc Đại Đế thượng vị sáu chuyển đỉnh phong, thiếu chút nữa là đạt đến cấp bậc Đại Đế bảy chuyển.
“Sư tôn! Người thiên vị quá! Dựa vào đâu mà Tô Minh tu luyện ‘Thái Huyền thôn linh chân kinh’ mà chúng con chỉ luyện ‘Thập Phương Thiên Địa Kinh’?”, đúng lúc này, cô gái đáng yêu kia nói với giọng điệu nũng nịu, có chút bất mãn và oán trách. Tất nhiên, cảm xúc này nhằm vào Tô Minh chứ không phải nhằm vào Ninh Triều Thiên. Mặc dù họ chỉ là đệ tử trên danh nghĩa nhưng vẫn vô cùng kính trọng Ninh Triều Thiên.
Phải biết rằng, Ninh Triều Thiên là người đầu tiên vào được tầng thứ 10 của Võ Đạo Ngục trong lịch sử của gia tộc.
Kể cả hiện giờ Ninh Triều Thiên chỉ là thân luân hồi và mới khôi phục trí nhớ.
Nhưng vẫn là Ninh Triều Thiên năm nào.
Là cường giả võ đạo vô cùng mạnh dùng nắm đấm trấn áp vô tận, càn quét hư không, đặt chân đến Võ Đạo Ngục.
Và cũng chính là sư tôn của bọn họ.
Tất nhiên, bọn họ sẽ có chút oán trách. Bởi vì ba người họ đều ưu tú đến mức khiến người khác nghe thấy tên là sợ hãi?
Nhưng họ chỉ là đệ tử danh nghĩa của sư tôn.
Họ có nằm mơ cũng muốn trở thành đệ tử thật sự của Ninh Triều Thiên, cũng chỉ nằm mơ thôi chứ không có cơ hội.
Thật không ngờ sư tôn đã có một đệ tử, chỉ có một đệ tử cuối cùng duy nhất tên là Tô Minh.