Bay ra ngoài? Không khống chế được cơ thể? Mặt bị tát lõm vào?
Đùa gì vậy?
Người khác không rõ nhưng Tư Dạ thì biết, cậu chủ cả là đạo thể Hoang Kim trong truyền thuyết.
Đây là đạo thể xếp thứ 4 trong 9 đạo thể trong truyền thuyết.
Và sức mạnh lớn nhất của đạo thể Hoang Kim là ở sức mạnh và thể lực.
Nói như này đi! Kể cả những người đẳng cấp nhất của tộc Hoang Thần ở thời thượng cổ và viễn cổ thì sức mạnh và thể lực của họ còn lâu mới là đối thủ của những đạo thể Hoang Kim cùng cảnh giới.
Bản thân Tư Dạ cũng đã thử. Hắn dốc hết sức đấu với cậu chủ cả nhưng cậu chủ cả không thèm đánh trả mà cứ đứng ở đó, vậy mà cũng không tổn thất gì về thể xác.
Còn Tư Dạ cảm thấy, sức mạnh của cậu chủ cả chắc phải đến 200 triệu kg rồi chăng?
Nhưng làm sao có thể?
Lúc này Tư Dạ cảm thấy đầu óc mình trống rỗng.
Không chỉ hắn mà Lâu Sở và Tư Nam Quân mới là người có thay đổi cảm xúc lớn nhất.
Hai người sợ đến mức mềm nhũn ra, còn kinh hãi hơn gặp phải quỷ.
Mấy hơi thở sau…
“Phụp…”, cuối cùng Tư Sùng Tuấn cũng dừng lại, nửa bên mặt thì sưng vù, máu tươi chảy xuống, xương mặt còn lòi cả ra.
Tư Sùng Tuấn oán hận kinh hãi nhìn Tô Minh, giọng khàn khàn: “Cậu… Rốt cuộc cậu là ai?”
Tư Sùng Tuấn cũng thấy sợ rồi.
Một người trẻ tuổi 20 tuổi ở cảnh giới bán bộ Bất Tử ở thế giới Tiểu Thiên mà lại có thể…
Không thể nào!
Tuyệt đối không thể…
Quan niệm võ đạo của Tư Sùng Tuấn dường như sụp đổ.
“Tôi là Tô Minh!”, Tô Minh chỉ thản nhiên nói: “Được rồi! Ngoan ngoãn đứng sang một bên đi! Mặc dù thái độ ngạo nghễ của ông xúc phạm đến tôi nhưng giờ tôi không có thời gian và tâm trạng để xử lý ông. Ông cứ đợi đấy, biết đâu đợi tôi giết chết bà ta, lúc đó tâm trạng tốt hơn thì sẽ tha mạng cho ông”.
Tát Tư Sùng Tuấn xong, Tô Minh cảm thấy mình vừa làm một chuyện vô cùng nhỏ nhặt.
Vốn là như vậy mà!
Đối với anh hiện giờ, đừng nói đến mấy loại vớ vẩn ở cảnh giới Bất Tử vòng thứ 4 mà ngay cả cảnh giới Thiên Diễn vòng thứ 4 anh muốn đập chết thì cũng chỉ là chuyện nhỏ.
Trước nay Tư Sùng Tuấn chưa từng chịu sự khinh thường và sỉ nhục như này.