Xem ra Tô Minh cũng không có gắng sức, chung quy cả đứng lên cũng không làm, quá tùy ý rồi.
Tuy vậy.
Trong tích tắc.
“Bùm !!!"
Hai cú đấm va chạm trực diện.
Âm thanh giòn vỡ vang lên, cơ thể khổng lồ của Phục Yểm vậy mà trực tiếp bắn ngược ra ngoài.
Không chỉ bay ngược lại, cánh tay của Phục Yểm, còn có nắm đấm của hắn cũng bị xé ra từng mảnh, máu chảy đầm đìa, xương gãy thê thảm, nhìn thấy mà giật mình.
Thậm chí nếu quan sát cẩn thận, cơ thể của hắn còn có từng vết nứt sâu, dường như toàn thân có thể nứt vỡ bất cứ lúc nào.
Phục Yểm bay lộn ngược mấy trăm mét, va mạnh vào một cây cột kim loại nâng đỡ mái cung điện mới miễn cưỡng dừng lại, nửa người hắn găm sâu vào cây cột đó.
Hơi thở hổn hển mỏng manh, gần như đã đến bờ tử vong.
Đại sảnh cung điện càng trở nên yên tĩnh…
Sự tĩnh lặng không ngôn ngữ nào nào có thể hình dung.
Điều này… cái này… này…
Bọn họ rốt cuộc đã nhìn thấy gì vậy?
“Ừm?”, ngay cả sắc mặt của Thánh tử Ma Tuyền đang ẩn mình sau cung điện cũng cũng có chút thay đổi, vô cùng kinh ngạc.
Thực lực của Phục Yểm thực sự không yếu kém, thậm chí có thể nói cực kỳ mạnh mẽ, trong thế hệ trẻ quả thực có rất ít người có thể đánh bại hắn.
Càng không nói đến dùng nắm đấm cùng sức mạnh thuần túy hạ gục Phục Yểm.
Kỳ tích.
Tổ tiên của tộc Ngưỡng Sơn là sơn thần tu luyện ra linh trí rồi tạo ra tộc Ngưỡng Sơn, bởi vậy, bản chất huyết mạch của họ cũng là huyết mạch của sơn thần, sở trường là sức mạnh cùng khả năng phòng thủ xác thịt.
Muốn đè ép Phục Yểm về mặt sức mạnh thì sợ rằng Ma Lại cũng rất khó làm được.
Nhưng một thanh niên nhân loại với cảnh giới Khư Chủ laị có thể làm được???
Ngay cả khi tận mắt chứng kiến trong lòng cũng còn có chút bối rối, cũng không hiểu nổi.
Ma Lại nào biết thể lực thuần túy hiện tại của Tô Minh đã đạt tới cấp độ 50 tỷ, hơn nữa còn vận dụng thêm ‘thôi động’ của thần thông không gian, lực công kích của sức mạnh thuần túy cơ hồ đã chạm ngưỡng 300 tỷ.