Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Phải biết rằng, đến cấp bậc Đại Đế, kể cả là tiến về trước một vòng cũng khó như lên trời, đều cần tiêu hao vô số tài nguyên võ đạo. Đại Đế hạ vị vòng bảy quả thật khủng khiếp khiến người ta ớn lạnh. Nếu như Đại Đế hạ vị vòng bảy muốn thì có thể giết được mấy chục Đại Đế hạ vị vòng hai, vòng ba chăng?   

 

 

 

Mấy ông già kia cũng không kém gì, đều là Đại Đế hạ vị vòng năm, vòng sáu. Họ là đại trưởng lão, nhị trưởng lão và tam trưởng lão của tộc Ma Tuyền.   

 

“Từ khi nào mà loài người có yêu nghiệt như này vậy?”, Ma Trăn lẩm bẩm, ánh mắt chấn động.   

 

Nhưng ông ta không sợ hãi. Bởi vì loài người có yêu nghiệt, có mạnh đến đâu thì cũng chỉ có một mình, còn ở đây là tộc Ma Tuyền, là đại bản doanh của tộc Ma Tuyền cơ mà.   

 

Ở một góc của cung điện đột nhiên xuất hiện một bà lão già nua.   

 

Thoạt nhìn bà ta giống như khúc xương khô, toàn thân toát ra tử khí, mắt trái không có lòng tử, trông rất hãi, còn mắt phải thì toàn màu trắng tinh.   

 

Bà ta chật vật ngẩng đầu lên nhìn Tô Minh, dường như đang nghĩ gì đó.   

 

Sau đó…  

 

“Phụt!”, bà ta đột nhiên nôn ra ngụm máu.    

 

Trên khuôn mặt đó đều là sự kinh ngạc và khó tin.   

 

“Sao mình không nhìn ra vận mệnh của hắn?”, bà lão này chính là thần tế mạng của tộc Ma Tuyền, cũng chính là người phong ấn tất cả ký ức của Quan Khuynh Thành.   

 

Là thần tế mạng nên bà ta cũng đã 1 tỷ tuổi rồi. Bà ta đã tồn tại trên đời trước khi nền văn minh Xương ra đời.   

 

Cuộc đời bà ta đã từng xem qua vận mệnh của rất nhiều người, lần nào cũng thành công. Nhưng chỉ có người con trai trước mặt là bà ta không nhìn ra được…   

 

Người trẻ tuổi này đều rất mơ hồ, bất luận là kiếp trước hay tương lai…  

 

Quá đáng sợ.   

 

Đồng thời lúc này…  

 

“Hưu!”, Tô Minh nhìn Ma Lại, sát ý nổi lên, chiến ý sục sôi. Anh thốt ra một chữ duy nhất.   

 

Vạn vật như ngừng nghỉ, với thục lực hiện giờ của Tô Minh mà thi triển ‘Hưu’ thì sẽ tàn khốc đến mức nào?   

 

Chỉ thấy, trên bầu trời tộc Ma Tuyền xuất hiện chữ ‘Hưu’ giống như mặt trời màu máu.    

 

Màu máu tản ra, chảy xuống thành dòng.   

 

Cảm giác ý cảnh chết chóc và tiêu diệt đang bao trùm đất trời, chấn động hư không.    

 

“Chữ Hưu’ vừa hạ xuống thì ngay cả hang động hư không cũng né tránh.   

 

Chữ ‘Hưu’ đang khóa chặt Ma Lại.   

 

Lúc đó, toàn thân Ma Lại run rẩy rẩy, cơ thể cũng bị khóa chặt.   

 

Nguy hiểm!  



Nguy hiểm ập đến! 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK