Loại cảm giác chấn áp nọ giống như một người bình thường đang đối đầu với chiếc xe trọng tải lớn lao về phía mình bằng tốc độ rất cao, theo phản xạ anh muốn trốn tránh, tránh né.
Nhưng Tô Minh lại đè nén lại phản xạ bỏ chạy trong lòng, đè nén lại suy nghĩ muốn trốn tránh.
Trên mặt anh toát ra vẻ hung tợn.
“Mẹ kiếp!!”, Tô Minh hét lên một tiếng, nhấc thanh Xích Ảnh Kiếm trong tay lên.
Thanh kiếm chặn ngang.
Không phục liền táng.
Chết cũng chẳng màng?
Phập phập phập phập phập…
Biểu cảm trên gương mặt Tô Minh trở nên vặn vẹo, như thể đã phát điên, Xích Ảnh Kiếm trong tay múa lượn liên tục.
Mỗi một kiếm đều được Tô Minh dốc hết sức chau chuốt.
Mỗi một kiếm đều mang sức mạnh 100 nghìn kg cùng với tám phần kiếm ý cấp Nhập vi và chiêu thứ nhất Tuyệt mệnh Phong vân của Thiên Vẫn Kiếm.
Chỉ thoáng đây, Tô Minh đã vung lên năm chiêu kiếm, tương đối khủng khiếp, bởi vì, cách dùng toàn lực xuất kiếm thế này, đối với một Kiếm tu bình thường mà nói, trong thời gian ngắn như vậy mà liên tục tung ra hai ba chiêu đã là giới hạn rồi.
Nhưng Tô Minh…
“Ý…”, đến cả Cao Thanh Kiếm cũng khẽ ngạc nhiên.
Mà sau năm chiêu kiếm liên tục được Tô Minh xuất ra.
Trong không gian phía trước mắt, chưởng tay và năm bóng kiếm điên cuồng kia dồn lại với nhau, gào thét, va chạm mạnh vào nhau.
Tô Minh cũng không hề ngừng lại, khi anh cảm nhận được chưởng ấn mà đối phương dùng để khoá chặt mình đã bị chém đứt thì anh không hề do dự mà thi triển chiêu ‘Lược Ảnh Bộ’.
Chân dẫm trên đất, lấy đà bật người bay lên, cả cơ thể anh lao đến trước người Cao Thanh Kiếm bằng một cách kỳ dị và tốc độ cực nhanh.
“Hãy chết đi!!!”, Tô Minh tiến đến gần sau đó đấm tới tấp.