Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Một lát sau, Tô Minh lành lặn bước ra khỏi hố.  

 

Con ngươi anh ro rút lại, bị chấn động trước cảnh tượng trước mắt.  

 

Chủ yếu là Hỗn Độn Long Quy kia quá khổng lồ!  

 

To đến mức vượt ngoài sức tưởng tượng.  

 

Sau đó, Tô Minh bèn nhìn thấy Diệp Mộ Cẩn trên lá sen.  

 

"Mộ Cẩn", mắt Tô Minh sáng bừng lên, định bước về phía cô theo bản năng.  

 

"Hỗn láo!", hổ Huyết Vu chợt thay đổi sắc mặt, rồi che trước mặt lá sen, ngẩng đầu quát Tô Minh. Khí tức huyết mạch không chút do dự xông thẳng vào anh.  

 

"Thôi xong...", Chu Tước Cửu Diễm, trâu Âm Dương Thiên Tù và Đạm Đài Vô Tình đều biến sắc, định ngăn cản nhưng đã không kịp rồi. Huyết mạch của hổ Huyết Vu rất mạnh, chẳng thua kém gì với huyết mạch của Đại Đế trong truyền thuyết. Cứ thế mà xông thẳng tới thì chàng thanh niên 20 tuổi kia không chết cũng sẽ bị thương nặng thôi.  

 

Thế nhưng...  

 

Điều khiến người ta bất ngờ là Tô Minh lại không chút né tránh mà cứ mặc khí thế của hổ Huyết Vu bao phủ người mình...  

 

Hơn hết, trông anh còn chẳng có gì là bị thương.  

 

Càng quan trọng hơn là dường như Tô Minh còn chẳng thèm ngó ngàng đến hổ Huyết Vu mà cứ bước tiếp về phía lá sen.  

 

 

 

Lúc này, Chu Tước Cửu Diễm, trâu Âm Dương Tù Thiên, Đạm Đài Vô Tình, toàn bộ đều ngây người.  

 

Nếu không đùa thì trong loài người, cho dù là Đạm Đài Vô Tình, cô ta cũng không so sánh được với hổ Huyết Vu về huyết mạch, dù sao đây cũng là huyết mạch dị tộc Hoang Thần mạnh nhất, lại có thêm huyết mạch Vu tộc, mạnh mẽ vô biên…  

 

Như thế cũng gần như là vô địch rồi.  

 

Nhưng người thanh niên chỉ khoảng hai mươi tuổi trước mặt này thì họ lại không thể nhìn thẳng.  

 

Chết tiệt!  

 

Chết tiệt thật!  

 

“Chuyện này là không thể… Trấn áp cho ta!”. Bản thân hổ Huyết Vu cũng sửng sốt, sau đó thì tức giận, sự kiêu ngạo từ trong cốt tủy khiến nó không kiềm nén được mà đã sử dụng khí thế huyết mạch, sử dụng đến mức độ mạnh nhất, điên cuồng xông về phía Tô Minh trấn áp.  

 

Nó không tin!  

 

“Mày phiền thật, huyết mạch trấn áp? Huyết mạch của thứ rác rưởi bỏ đi cũng xứng với hai chữ trấn áp sao?”, Tô Minh dừng bước, khẽ nhíu mày, quay đầu nhìn về phía hổ Huyết Vu, nói một câu.  

 

Sau đó.  



Kho tàng huyết mạch được vận dụng hết mức. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK