Huyền Diễm Thiên Lan im lặng, quá mệt mỏi.
Đặc biệt là câu chị Thiên Lan đẹp vậy, anh Tô mà thấy chị chắc chắn sẽ chết mê chết mệt và giúp chị ngay thôi của Lạc Thu Thủy. Nó khiến cô ta muốn văng tục! Chết mê chết mệt? Giờ mỗi khi cô ta nhớ tới cảnh Tô Minh bình tĩnh đấm bể đầu mình ở Vô Lượng kiếm thành là lại không khỏi run rẩy.
Đó mà gọi là chết mê chết mệt á?
Người đàn ông đáng chết cả trăm ngàn lần kia vô tình, tàn nhẫn đến khó có thể tin thì có.
"Chị Thiên Lan ơi, giờ chúng ta đến Kiếp tông luôn đi, anh Tô của em chắc chắn đang ở đó đấy", Lạc Thu Thủy lại nói.
Huyền Diễm Thiên Lan đang định từ chối thì đúng lúc này, trên bầu trời đài Võ Kiếp chợt xuất hiện một màn hình bằng tiên nguyên khổng lồ! Trông cực kỳ sắc nét và rõ ràng.
Hình ảnh ấy giống như khiến người ta lạc vào xứ sở thần tiên.
Thoáng chốc, đám đông tấp nập trên đài Võ Kiếp đều ngẩng đầu lên. Thực ra, không chỉ ở đài Võ Kiếp mà toàn bộ người dân trong thành Kiếp cũng có thể vừa ngẩng đã thấy.
Cả tòa thành Kiếp đều sôi lên sùng sục.
"Trời đất ơi! Là Kiếp Trì!"
"Kiếp Trì của Kiếp tông mở rồi".
"Cứ cách 100 ngàn năm thì nó lại mở ra một lần".
"Mỗi lần Kiếp Trì mở thì màn hình bằng tiên nguyên này mới có thể kết nối, lại có lộc xem rồi".
"Nghe nói, lần này tiến vào Kiếp Trì hình như là đại sư huynh Hình Lăng - anh tài trong giới trẻ trong tông thì phải?"
...
Chẳng mấy chốc, trên màn hình tiên nguyên đã xuất hiện rất nhiều người.
"Đó là Trì Chân Phong - tông chủ Kiếp tông, tôi đã may mắn được thấy một lần"
"Kia là cô nhóc ma nữ Trì Thương Tuyết, ôi trời, cô ta trang điểm xinh đẹp ghê, y như một nàng tiên vậy".
"Tô Minh, Tô Minh, Tô Minh, là Tô Minh kìa, mau xem, người đứng bên cạnh mấy ông lão kia chính là Tô Minh!"
...
Lúc này, đằng trước Kiếp Trì ở Kiếp tông là một biển người. Toàn bộ Kiếp tông, dù là đệ tử hay ban lãnh đạo thì đều đến đông đủ.
Nhìn từ xa, Kiếp Trì cũng chẳng có gì đặc biệt, nó chỉ là một cái ao. Trong ao là nước, có điều, nó lại có màu máu, nhìn kỹ thì lại giống như màu đen. Mặt ao rất yên ả, không chút sóng gợn.
Nhưng nhìn kỹ thì có thể thấy đủ loại sương mù biến đổi kỳ lạ bên trên mặt ao. Tuy cũng rất yên ả, nhưng trong sự yên ả ấy lại là một sự cô đọng khiến cả Kiếp Trì tràn ngập một cảm giác nặng nề, giống như sự yên ả trước bão táp.
Mà Kiếp Trì cũng bị chia làm hai phần, nửa trước là tầng ngoài, còn nửa sau là trung tâm Kiếp Trì.
Rõ ràng là tầng trung tâm thì nước ao càng đậm hơn, dòng nước đỏ như máu gần như sắp hóa thành thể rắn. Tầng ngoài tuy đỏ, nhưng vẫn là chất lỏng, quả thật có thể phân được sự khác biệt ấy.