Tiên phù khuếch đại âm thanh, cũng giống như tên vậy.
Thực tế tác dụng cũng không lớn.
Hơn nữa, còn chế tạo theo yêu cầu.
Vì vậy giá cả cũng rất cao.
Cho nên có rất ít người mua để dùng.
Nhưng Lam Tuyết lại là nhà giàu siêu cấp!
Cô phòng trước chuyện xấu.
Lúc này, đúng là có tác dụng rồi.
Dưới tác dụng của phù chú, tiếng hét này của cô có âm lượng lớn đến kinh người.
Dao động cuồn cuộn.
Bao phủ cả học viện Kỷ Nguyên.
Thoáng chốc, toàn bộ đệ tử và tầng lớp cao trên dưới học viện Kỷ Nguyên đều có thể nghe thấy.
“Đáng chết!”, mấy chấp sự viện tạp dịch kia sắc mặt đều thay đổi, vô cùng u ám.
Vốn dĩ, chỉ là mấy đám kiến nhỏ đang kêu gào.
Đánh đuổi, chém giết là được rồi.
Kết quả.
Bọn họ lại chậm trễ thời gian.
Cũng không quan tâm, để ý gì.
Kết quả…
Đối phương bất ngờ lại dùng tiên phù khuếch đại âm thanh, khiến cả tầng lớp quản lý và đệ tử trên dưới học viện Kỷ Nguyên đều bị nghe thấy rồi?
Đây là sai lầm của bọn họ.
Bên trên có trách phạt thì bọn họ phải gánh vác thế nào?
Đáng chết!
Nhất thời mấy chấp sự đều ngẩng đầu nhìn Lam Tuyết, sát ý trong ánh mắt như sắp hóa thành hiện thực.
Ra tay ngay bên cạnh.
Thế nhưng.
Ngay lúc ấy.
“Thiếu hội trưởng thương hội Vạn Bảo, Lam Tuyết? Bổn công tử vốn không muốn quan tâm đến cô, nhưng cô nói cậu đây là con rùa rụt đầu, vậy thì… Bổn công tử lại phải tự hạ mình đứng ra thôi.” Một âm thanh lạnh nhạt chợt vang lên.
Lại nhìn thấy một bóng dáng từ trong học biện Kỷ Nguyên đi ra.
Một chàng trai.
Trông thì như một cậu ấm, nhưng, cả người lại không hề lộ ra chút hơi thở nào.
Tựa như một người bình thường.
Con ngươi lại có đến chín tầng bóng ảnh chồng nhau, vô cùng thần bí kỳ lạ.