Thậm chí, Bạch Mộc Huyên vẫn luôn tự cho mình là con gái của cốc chủ Phù Huyễn cốc, tất cả mọi người đều biết và công nhận, ngay cả Phù Huyễn cốc cũng chẳng hề phủ nhận. Vậy chẳng phải là nói, trên thực tế, Phù Huyễn cốc đã đạt được thỏa thuận gì đó với Vô Lượng Kiếm Thành và Tiêu Quân, hai bên là đồng minh?
Vô Lượng Kiếm Thành vẫn còn đồng minh có cấp bậc như Phù Huyễn cốc?
Phù Huyễn cốc rất mạnh, không hề thua kém Vô Lượng Kiếm Thành.
Sư tôn, còn cả Bạch Mộc Huyên đều giấu giếm rất sâu!
"Ngoài ra, tiền bối, ông cắn nuốt nhiều kiếm thể của người khác như vậy thật sự tốt sao? Mặc dù như vậy có thể điên cuồng tăng thực lực của ông lên nhưng lại ảnh hưởng căn cơ, được không bù mất", Tô Minh nói thêm, một lần nữa tung ra tin tức nặng ký!
Nhất thời, sắc mặt hàng tỉ kiếm tu xung quanh hoàn toàn thay đổi...
Trong số hàng tỉ kiếm tu ở đây, thật sự có một số người đã từng biết một người bạn, người thân là kiếm tu mang kiếm thể khủng bố đột nhiên biến mất vào một thời điểm nào đó, bặt vô âm tín, chẳng lẽ...
Lập tức, từng ánh mắt kinh hãi, e ngại, không dám tin nhìn chằm chằm vào Tiêu Quân!
Thật sự là toàn trường rét lạnh.
"Người trẻ tuổi, cậu thật khiến bản tọa kinh ngạc, dường như cái gì cậu cũng biết. Lại nói tiếp, cũng khá đáng tiếc, nếu cậu không xuất hiện thì đại khái thêm vài năm nữa, khi kiếm thể của cô nhóc Cẩm Phồn hoàn toàn kích hoạt, tôi sẽ có thể cắn nuốt, cướp đoạt. Thập phương kiếm thể tương lai, mười loại kiếm nguyên đặc thù! Đáng tiếc! Thật sự là đáng tiếc!", Tiêu Quân nghiến răng cười một tiếng, nhìn về phía Tống Cẩm Phồn, vô cùng đáng tiếc lắc đầu.
Tống Cẩm Phồn suýt chút nữa đứng không vững.
Nhớ kỹ
Hai mắt đỏ bừng rơi lệ.
Cô ta thật sự coi Tiêu Quân là sư tôn, vô cùng kính trọng, vô cùng tôn kính!
Nhưng sự thật...
"Hơn nữa, dì Nam kia biết mọi chuyện về ông đúng không?", Tô Minh lại nói.
Tiêu Quân xác thật kinh ngạc
Không trả lời.
Nhưng Tô Minh đã biết đáp án.
"Vì sao muốn vạch trần hết thảy chứ? Khiến hiện giờ bản tọa không trở mặt cũng không được", Tiêu Quân thở dài, hơi bất đắc dĩ nói: "Người trẻ tuổi, chẳng lẽ cậu cảm thấy mình có được nhị đoạn kiếm nguyên, chớp mắt giết được Tư Đồ Diên là vô địch? Là có thể địch nổi bản tọa?"
"Không thử một lần thì làm sao biết chứ?", Tô Minh cười cười.
"Thật ư?", nụ cười của Tiêu Quân lập tức trở nên cực kỳ dữ tợn, tràn đầy vẻ phát rồ và điên cuồng, bỗng nhiên khàn giọng quát: "Thiên Địa Bát Hoang, Cửu Hải Thập Nhật, Kiếm Đạo Vô Lượng, Trăm Triệu Hư Không, nghe ta hiệu lệnh, tụ lại cho ta!"
Nói ra từng chữ.
Gầm lên từng tiếng.
Giọng nói hùng hồn, tràn ngập chân trời, xâm nhập vào đất, thẩm thấu vào Vô Lượng Kiếm Thành, phá tan cực điểm hư không.
Tiếng nói như tiếng trời.
Sắc bén mà kiếm đạo đều toàn.