Có lẽ chỉ là trùng hợp thôi.
Không kiềm chế được, Hình Tề cũng nghiền ngẫm nhìn Hữu Cầm Bảo Bảo, cười nói: "Người anh em này nói đúng đấy, Hữu Cầm Bảo Bảo, tiểu sư đệ Tô Minh đó của em nếu như cũng tới cùng với em thì nói không chừng cậu ta có thể đưa em vượt qua đứt gãy địa tầng hư không cũng nên, ha ha, quả là đáng tiếc".
Mỉa mai một cách lộ liễu!
"Anh...", Hữu Cầm Bảo Bảo vừa định đáp trả gì đó.
Đúng lúc này.
"Xuy!"
Bóng dáng một chiếc tàu chiến con thoi chầm chậm hạ xuống.
Đám người đều không cầm được nhìn về phía tàu con thoi chiến đấu.
Trong tàu con thoi chiến đấu, Tô Minh đang tu luyện căn bản không cần Mộng Li Khinh Đàn gọi đã tự mình mở hai mắt ra, anh đứng lên nhìn về phía Mộng Li Khinh Đàn hỏi: "Đến rồi à?"
"Đến rồi!", Mộng Li Khinh Đàn gật đầu.
Cửa tàu chậm rãi mở ra.
Tô Minh và Mộng Li Khinh Đàn đi ra khỏi tàu chiến con thoi.
"Loại cấp bậc này cũng dám tới thăm dò nền văn minh chết Hoang Diệm sao?", cùng với việc Tô Minh và Mộng Li Khinh Đàn đi ra khỏi tàu chiến con thoi, mấy ngàn yêu nghiệt khác có mặt ở đó sâu trong lòng đều không nhịn nổi mà phải phun ra một câu.
Hết chỗ nói rồi, vừa nãy khi chiếc tàu chiến con thoi này đáp xuống, do coi như cũng tới muộn, mọi người còn có chút ngạc nhiên và mong chờ xem rốt cuộc là vị yêu nghiệt đỉnh cấp nào thong dong tới muộn như vậy? Nào ngờ...
Một người có cảnh giới Tiên Vương tầng chín, một người còn chưa cả tới được cảnh giới Tiên Vương.
Hai kẻ rác rưởi!
Mặc dù người thanh niên cảnh giới Tiên Vương tầng chín đó lại... lại... chưa tới 30 tuổi, tuổi nhỏ đến mức khiến người ta trợn mắt há mồm, chỉ có thể nói thiên phú võ đạo e là trong hàng tỉ người cũng khó tìm được một người, nhưng khi cạnh tranh thật sự thì vẫn phải nhìn vào thực lực.
Nếu tuổi vẫn còn nhỏ như vậy thì nên ở trong nhà, nỗ lực tu luyện chứ đừng ra ngoài tham gia vào thế giới võ đạo tàn khốc như muốn tự chui đầu vào cái chết như vậy!
Lại còn phách lối, đầu óc có vấn đề nên mới muốn tham gia khám phá nền văn minh chết Hoang Diệm, lấy đâu ra tự tin thế không biết?
"Là cậu ta...", Huyền Tinh Bình có chút lo lắng, thực tế là Tô Minh đã để lại cho bà ta ấn tượng quá đỗi sâu sắc, vốn cho rằng sẽ không gặp lại nữa, ai ngờ...
Nhất thời, Huyền Tinh Bình có chút run rẩy.
"Sơ Tình, sư tỷ, sao hai người cũng ở đây?", ngay sau đó, Tô Minh đi xuống tàu chiến con thoi, vừa hay nhìn thấy Huyền Sơ Tình và Hữu Cầm Bảo Bảo, anh khá ngạc nhiên, cũng rất vui mừng, không ngờ nhanh như vậy đã được trùng phùng rồi.
"Tô Minh, tôi...", Huyền Sơ Tình sâu trong lòng đột nhiên trào lên cảm giác an toàn mơ hồ, có hơi kích động, như đang nằm mơ vậy, tiếp theo không hiểu sao lại có vẻ tủi thân muốn khóc, cô ta đi nhanh về phía Tô Minh: "Tôi... Tô Minh, sự việc giải quyết xong xuôi hết chưa?"
Cô ta biết lần trước Tô Minh đột nhiên rời khỏi bí cảnh Mai Tiên là do em gái của anh đã xảy ra chuyện.