Tên khốn Tô Minh kia nói mình ngu ngốc, xem ra cũng là đúng rồi.
Nói thật, lúc này Phù Dịch oán hận, mắng chửi mình đầy cay độc lại khiến Ninh Khinh Khinh thoáng chốc thả lỏng hơn, thoải mái hơn, ừ, lời như vậy, cả một chút áy náy cô ta cũng không có.
“Đồ con hoang, mày cho rằng mình ăn chắc được tao rồi sao? A!”. Hơi thở Phù Dịch bắt đầu trở nên điên cuồng, Tiên Nguyên bao bọc đã dần không thể trụ nổi, bị ép đến đường cùng, đôi mắt đỏ máu cũng bắt đầu trở nên điên cuồng.
Chẳng lẽ, Phù Dịch vẫn còn thủ đoạn gì khác?
Tất nhiên có.
Thần thông thiên địa kỳ lạ lấy được từ trong bí cảnh Mai Tiên kia vẫn còn chưa được sử dụng nữa.
“Thần hồn xuất!”. Ánh chớp chợt loé lên chốc lát, Phù Dịch rít gào một tiếng, cùng lúc đó, có thể thấy rõ ở chỗ mi tâm của Phù Dịch, lập tức thể Thần hồn đã tuôn trào mãnh liệt.
Chính là thần hồn của Phù Dịch.
Hơn nữa, khoảnh khắc thể Thần hồn xuất hiện thì thân xác Phù Dịch đã bị thuật Sinh Mạng Lưu Phóng đưa đến cực hạn.
Thân xác Phù Dịch nhanh chóng đã trở nên già nua, cuối cùng như biến thành cây khô, hoá thành tro bụi, bay theo làn gió.
Sau khi thể Thần Hồn của Phù Dịch xuất hiện thì nó không hề bị tổn hại gì.
Đối mặt với thuật Sinh Mạng Lưu Phóng cũng không có tác dụng.
“Ha ha ha ha…”, Phù Dịch mừng rỡ, thực tế bản thân hắn ta cũng không chắc chắn một mình thần hồn có thể chống đỡ được thuật Sinh Mạng Lưu Phóng kỳ lạ của Tô Minh hay không, nhưng cũng chỉ có thể liều mạng thôi, dù sao cũng đã bị dồn đến bờ vực sống chết rồi.
Không ngờ được, liều lại thắng rồi!
Vốn dĩ, thuật Sinh Mạng Lưu Phóng không đày ải được thần hồn đơn thuần.
Cũng không phải vì thần hồn không có sinh mạng, mà là sức sống mà thuật Sinh Mạng Lưu Phóng lưu đày là khí huyết của thân xác, hơi thở sinh mạng,… Không liên quan đến hồn lực ở cấp bậc thể Thần hồn,…
Hồn lực ở cấp bậc thể Thần hồn quá phức tạp, thuộc một hệ thống sinh mạng khác.
Nếu đến một ngày, Tô Minh có thể đạt được thuật Lưu Phóng của hồn lực, kết hợp với thuật Sinh Mạng Lưu Phóng, không chừng có thể làm được đến mức lưu đày được thân xác, khí cùng với thần hồn.
Nhưng, trước mắt thì Tô Minh không làm được.
Nhiều nhất cũng chỉ là khi gặp được một vài tu giả võ đạo vốn thần hồn yếu, thì có vẻ thuật Sinh Mạng Lưu Phóng mới có thể tiêu diệt cả thân xác và thần hồn cùng nhau, nhưng trên thực tế, phần lớn là những thần hồn đều quá yếu khi mất đi thân xác, bản thể sẽ không thể tồn tại đơn độc được, nên mới tạo thành một kiểu ảo giác như thần hồn và thân xác đều bị thuật Sinh Mạng Lưu Phóng đày ải.
Mà thần hồn của Phù Dịch cũng khá mạnh, hơn nữa đã được luyện chế ngưng tụ đặc biệt, chắc chắn không nằm trong phạm vi mà thuật Sinh Mạng Lưu Phóng có thể lưu đày.
“Tô Minh, thật sự, mày chỉ thiếu một bước thôi thì đã khiến ông đây chết rồi, nhưng chỉ một bước đó thôi, kẻ chết chính là mày rồi! Thần hồn! Mày cũng chẳng thể ngờ được, thần thông ông đây đoạt được trong bí cảnh Mai Tiên lại là thần thông hồn kỹ đơn thuần đâu nhỉ? Ha ha ha ha…”, Phù Dịch kích động tột cùng.
Thần hồn rít gào.
Tuôn trào.
Kiêu căng ngạo mạn...
Không hề e sợ!