“Đúng vậy!”, Tống Cẩm Phồn cùng Lam Tuyết cũng gật đầu thật mạnh, hai người phụ nữ đồng thời trừng mắt nhìn Tô Minh một cái, có vẻ như đang muốn nói, tên khốn kiếp, hời cho anh rồi.
Tiêu Nhược Dư càng ngại ngùng, khuôn mặt trái xoan xinh đẹp đều sắp bùng cháy rồi.
Cô khẽ cúi đầu.
“Ở lại đi”, Tô Minh nói thẳng, đồng thời nắm lấy bàn tay nhỏ bé không xương yếu ớt của Tiêu Nhược Dư.
Người đẹp tuyệt sắc chủ động, anh làm sao có thể thờ ơ đây.
Bên cạnh đó, anh còn vô cùng biết ơn cô.
Tiêu Nhược Dư còn lấy hết can đảm chủ động, anh lại càng không thể từ chối.
“Ừm”, đôi mắt đẹp của Tiêu Nhược Dư gần như ướt sũng sáng trong ngượng ngùng, giọng nói như muỗi kêu, cơ thể xinh đẹp khẽ run lên, cô rất căng thẳng, hô hấp hơi gấp gáp, nhưng đáy lòng lại ngọt ngào.
Trong vài ngày sau đó.
Tô Minh dẫn dắt hai người Lam Tuyết và Tống Cẩm Phốn vào võ đạo.
Về phần hai người Trần Chỉ Tình và Tiêu Nhược Dư, vốn đã là tu giả võ đạo, hơn nữa Tiêu Nhược Dư còn sở hữu quy linh thể, trong trường hợp được Tô Minh cung cấp đủ linh thạch hạ phẩm, tốc độ đột phá võ đạo cũng khiến người khác phải giật mình kinh ngạc, chỉ trong vỏn vẹn vài ngày đã thành công bước vào cảnh giới bán bộ tôn giả.
Loại tốc độ tu luyện này không khác gì lắp tên lửa.
Tiêu Nhược Dư cũng không kém, mấy năm trước cô đã ở cấp bậc bán bộ tôn giả, lúc đó cô mới chỉ 19 tuổi.
19 tuổi đã đạt tới cảnh giới bán bộ tôn giả, có thể tưởng tượng được thiên phú võ đạo của cô không tồi, mấy ngày nay lại có đủ linh thạch hạ phẩm, cộng thêm sự trợ giúp của Tô Minh, trưc tiếp tăng thành tôn giả trung kỳ.
Tất nhiên ngoài võ đạo anh cũng trải qua những ngày hạnh phúc sum vầy.
Đầu mỗi đêm là Lam Tuyết, nửa sau của đêm dành cho Trần Chỉ Tình.
Nhiều lần khi Tống Cẩm Phồn thức dậy vào buổi sáng, đều mang theo quầng thâm mà thầm kín oán hận, phòng của cô nằm sát vách Lam Tuyết.
Trước khi rời khỏi tầng trái đất để phi thăng, Tô Minh cũng quyết định 'ăn sạch' Tống Cẩm Phồn cùng Tiêu Nhược Dư.
Nhưng không có gì phải vội vàng, bởi vì cách ngày anh tính toán rời khỏi tầng trái đất vẫn còn một vài buổi nữa.
Dĩ nhiên, ngoài những điều này, quá trình tu luyện của Tô Minh cũng không hề ngơi nghỉ.