“Cậu cậu”, cả người Từ Thất Yếm chấn động, ánh mắt điên cuồng phóng to, ông ta sợ ngây người, Tô Minh?
Làm sao có thể?
Trước mắt là người? Hay là quỷ?
Không chỉ có Từ Thất Yếm, ngay cả đám người Kỷ Thái Hạc cũng cảm thấy đầu óc nổ vang ầm ầm.
Ai cũng muốn điên rồi.
Máu tươi cũng phải đóng băng.
Vừa sợ hãi, vừa kinh ngạc.
Ai nấy đều nhìn chằm chằm vào Tô Minh không nháy mắt.
Không chỉ có mỗi đám người Từ Thất Yếm, khi Tô Minh xuất hiện, anh cũng không thêm che giấu khí tức.
Cho nên rất nhiều cường giả ở trong thực không Thiên Đường Ngục đều cảm nhận được khí tức của Tô Minh.
“Vù!”, Hách Liên Giảo giơ tay lên tung ra một trảo, bẻ vụn toàn bộ hư không gần Thiên Đường Ngục.
Nụ cười của Tô Minh tỏa sáng như ánh nắng mắt trời.
Thái độ cũng rất tốt, không hề có tí sát khí nào.
Nhưng mà, Từ Thất Yếm và người của tầng Thất Yếm đều bị dọa tè ra quần.
Thấy cả người Từ Thất Yếm rung bần bật như bị sét đánh.
Kỷ Thái Hạc và đám người Thái Hạc tông không yếu một chút nào đó!
Thế mà lại bị một chưởng đập thành tro bụi ư?
Điều này.
Tuy tận mắt chứng kiến, nhưng đám người Từ Thất Yếm vẫn có xúc động muốn quỳ xuống cầu xin lòng thương xót, bọn họ sợ tới mức máu tươi đông lại thành một cục, cảm thấy tắc nghẽn mạch máu nào bất cứ lúc nào.
Không chỉ có đám người Từ Thất Yếm, mà những kẻ khác, kể cả Hách Liên Giảo cũng sợ chết khiếp.
Đúng vậy, Tô Minh quá yêu nghiệt, cực kỳ yêu nghiệt, yêu nghiệt đến không tài nào tưởng tượng, nhưng không thể nào đến mức độ này!
Trước kia, sức chiến đấu tối đa của Tô Minh có lẽ là cảnh giới Chân Hoàng trung kỳ nhỉ? Vẫn còn sử dụng các chiêu thức đặc biệt, át chủ bài trong nhiều trường hợp.
Nhưng hiện tại, anh thuận tay, tùy tiện, hơn nữa còn vô cùng đơn giản đã có thể đánh chết nhóm người Kỷ Thái Hạc. Kỷ Thái Hạc chỉ thiếu một chút là trở thành cảnh giới Chân Hoàng hậu kỳ rồi đấy!
“Sao sức mạnh của tên kia bỗng nhiên tăng nhiều như vậy?”, sắc mặt Hách Liên Giảo trắng bệch, bà ta chợt lóe lên một ý tưởng - Phó Tử Lập chết dưới tay Tô Minh.