Nếu không có các vấn đề rào cản cảnh giới, nhập ma, bất ổn…
Có lẽ là có thể nhẹ nhàng chỉ chớp mắt đã xếp ra được mấy trăm Đại Đế nhỉ?
Cũng có một đoạn thời gian không tăng cảnh giới rồi…
Tô Minh dùng một lần đã hấp thu hết một dòng linh mạch cực phẩm, quá thực rất kinh người!
Hơn nữa, anh chỉ dùng hai tiếng.
Sức cắn nuốt của kho tàng huyết mạch thực sự điên cuồng.
Cảnh giới được Tô Minh xếp chồng thẳng lên đến Bán Đế.
Từ Khư Chủ đến Bán Đế, quả thực còn nhanh hơn đi tên lửa.
Cũng phải cảm ơn từng trận đại chiến trong khoảng thời gian này đã khiến cho cảnh giới gọn nhẹ cực độ, việc tăng cảnh giới tự nhiên cũng sẽ không nặng nề gì.
“Tăng liên tục mấy cảnh giới lớn, bội thu quá mà!”
Tô Minh vẫn khá hài lòng.
Giờ phút này anh đang ở cấp bậc Bán Đế, sức mạnh thuần túy đạt tới một trăm 80 tỷ cân, là một con số cực kỳ kinh người. Nếu như lại cộng thêm sự thúc đẩy của không gian có thể trực tiếp đột phá sức mạnh cấp bậc ngàn tỷ rồi.
Với loại sức mạnh này, dù là Đại Đế hạ vị chín lần chuyển thì cũng có thể bị bóp chết nhẹ nhàng như bóp một con kiến?
Ngoài ra những mặt khác như phòng ngự thân thể, thị lực,… đều tăng mạnh.
Điều càng khiến Tô Minh kinh ngạc hơn là…
Mẹ kiếp!
Do cảnh giới tăng hơi nhiều, sự khống chế đối với kho tàng huyết mạch, lại… lại nhiều thêm một chút, mà kho tàng huyết mạch lại cho phản hồi hai chữ.
Sau chữ “Hưu” là chữ “Kiếp” đến.
Tô Minh sắp cười thành tiếng mất.
Kích động muốn chết!
Xuất phẩm của kho tàng huyết mạch chắc chắn là tinh phẩm.
Chữ “Kiếp” này nhất định cực kỳ cực kỳ mạnh.
Nhưng anh cũng không trực tiếp bắt đầu tu luyện luôn, không cần vội vàng.
“Nên mở hai chiếc nhẫn không gian kia rồi!”
Một là của Minh Viêm của Minh tộc.
Một là của Túy Kiếm Ma.
“Hy vọng là có thứ gì hữu dụng!”
Tô Minh mỉm cười tự nhủ, bỗng nổi lên cảm giác như rút thăm trúng thưởng, khá khó tả.
Nhưng mà…