Sở dĩ anh ‘lịch sự’ như vậy là vì không muốn học viện Linh Võ khó xử.
Chỉ cần Trần Thanh Minh đồng ý khiêu chiến thì kể cả bà ta có chết thì cũng vô ích. Trong thế giới võ đạo thì hai chữ ‘khiêu chiến’ này là đáng nói nhất.
Mặc dù học viện Linh Võ không mạnh bằng đại lục Tụng Thiên nhưng cũng có hợp tác với không ít thế lực ở tầng võ trung. Vì vậy lúc này đại lục Tụng Thiên vẫn phải giữ chút hình tượng, tất nhiên không thể ngang nhiên báo thù học viện Linh Võ như vậy được.
Nhưng nếu như Lâm Chân Võ ra tay giết chết Trần Thanh Minh thì lại hoàn toàn khác. Đại lục Tụng Thiên có thể lấy lý do Lâm Chân Võ lấy lớn bạt nạt bé mà báo thù học viện Linh Võ, thậm chí là tiêu diệt luôn. Đây cũng là lý do tại sao đến giờ Lâm Chân Võ vẫn chưa dám ra tay.
Tô Minh suy nghĩ chu đáo cho học viện Linh Võ, tất nhiên vì những người có địa vị như Lâm Chân Võ đều ra sức chống lưng cho anh.
Điều này khiến anh thấy kinh ngạc và cũng ấm lòng.
Cái này cũng được coi là ‘Có đi có lại mới toại lòng nhau’.
“Tô Minh! Đừng nói nữa, đừng kích động”, Trương Thiên Nhẫn sốt sắng nói, giọng nói khàn khàn.
Cả viện trưởng và các lãnh đạo cấp cao của học viện Linh Võ đều đứng ra chống lưng và bảo vệ Tô Minh mà đắc tội với Trần Thanh Minh và đại lục Tụng Thiên. Cái giá này quá lớn.
Nếu lúc này Tô Minh chết trong tay Trần Thanh Minh thì học viện Linh Võ sẽ mất đi Tô Minh, lại mất đi Trần Thanh Minh và đại lục Tụng Thiên, không nhận được gì, có phải là thiệt hại lớn không?
“Anh điên rồi sao? Trần Thanh Minh ở cảnh giới Thông Thiên hậu kỳ đấy. Anh có biết cảnh giới Thông Thiên hậu kỳ mạnh thế nào không?”, Lâm Thanh Loan cũng sốt sắng, hận nỗi không thể mắng người.
Ngô Lập Tàng và Quý Thanh Hoà cũng lên tiếng khuyên Tô Minh, cầu xin anh đừng làm gì ngốc nghếch.
“Cậu chắc chắn không? Bổn tọa đồng ý!”, Trần Thanh Minh nhìn về phía Tô Minh, trong ánh mắt lộ ra sát ý.
Ngoài miệng thì bà ta nói Tô Minh chỉ là thằng nhóc chưa lớn, nhưng thực tế bà ta không phải kẻ ngốc, bà ta biết Tô Minh quá yêu nghiệt. Yêu nghiệt như này mà không giết chết sớm thì sẽ không yên tâm.
Hiện giờ Tô Minh muốn nộp mạng, chủ động khiêu chiến thì tất nhiên bà ta sẽ không từ chối. Kể cả Tô Minh là thần thì cũng phải chết trong tay mình.
Bà ta vốn tưởng rằng Lâm Chân Võ đứng về phía Tô Minh nên trong thời gian ngắn không có cơ hội giết Tô Minh, nhưng không thể ngờ, ha ha…
“Viện trưởng! Chuyện này…”, mấy lãnh đạo cấp cao của học viện Linh Võ đứng bên cạnh Lâm Chân Võ nhỏ giọng nhắc nhở: “Có nên ngăn lại không? Tô Minh xốc nổi quá”.
Lâm Chân Võ khẽ chau mày, định nói gì nhưng lại thôi.