“Lúc nào tôi cũng có mặt”, đúng lúc này một bóng hình chui ra từ trong không khí. Thật kinh hãi, đó chính là Dương trưởng lão. Là người hộ vệ nên bà ta lúc nào cũng theo sát bên cạnh Hứa Như Ý.
“Vâng, vâng, vâng…”, Công Tôn Thần sợ đến nỗi toàn thân run rẩy. Cũng may hai ngày này mình ngoan ngoãn không dám có gì bất kính với Hứa Như Ý, lúc nào cũng cung kính cực độ. Nếu không thì Dương trưởng lão đều nhìn thấy cả, như vậy thì mình chết chắc rồi. Hắn cứ tưởng rằng hai ngày này Dương trưởng lão đều ở nhà Công Tôn cơ.
Dương trưởng lão nhìn Công Tôn Thần một lúc lâu. Bà ta biết Công Tôn Thần mượn uy thế của cô chủ để báo thù giúp mình. Nhưng đây cũng chỉ là chuyện nhỏ, cô chủ thích làm thì đành phải đi, chỉ cần cô chủ vui là được.
“Đi nào! Giờ chúng ta hãy đến viện võ đạo nhà họ Diệp đi”, Hứa Như Ý vui mừng nói, đôi lông mày lá liễu cong cong, nụ cười rạng rỡ, đúng kiểu ác ma lém lỉnh.
Một tiếng sau, trước cửa viện võ đạo nhà họ Diệp.
Hứa Như Ý từ trên xe Rolls Royce màu hồng bước xuống.
Còn Công Tôn Thần dẫn theo ông Lưu từ trong một chiếc xe khác bước xuống.
Còn vị Dương trưởng lão thì luôn ẩn hiện, dường như không đến nhưng trên thực tế thì Công Tôn Thần và Công Tôn Lưu đều biết người này lúc nào cũng có mặt. Chỉ có điều họ không nhìn thấy, có lẽ bà ta đang ẩn nấp trong không trung.
Cảnh giới thiên vị thật sự quá đáng sợ. Đạt đến cảnh giới thiên vị đúng là hợp với thiên đạo tự nhiên.
Tất nhiên là viện võ đạo nhà họ Diệp có người canh gác, đây là nơi vô cùng quan trọng của nhà họ Diệp, không thể cho người ngoài tùy tiện vào được.
“Cậu Công Tôn?”, người canh gác nhận ra Công Tôn Thần, bởi vì mấy năm nay Công Tôn Thần luôn theo đuổi Diệp Mộ Cẩn, rất nhiều lần đến tận viện võ đạo nhà họ Diệp để được gặp cô ta. Mặc dù không lần nào được vào viện võ đạo nhưng người canh gác đều biết hắn.
“Đi báo cáo đi! Nói là Công Tôn Thần đến tìm cậu chủ Tô Minh có việc”, Công Tôn Thần nói.
Người canh gác cảm thấy có chút kỳ quái, không phải đến tìm cô chủ Diệp Mộ Cẩn mà đến tìm giáo tôn Tô Minh?
Lẽ nào Công Tôn Thần và giáo tôn là bạn?
Đám người này ở viện võ đạo nhà họ Diệp lâu ngày đã cắt đứt liên hệ với bên ngoài nên không hiểu về những chuyện gần đây của Đế Thành.
Nếu như hiểu thì sẽ biết Công Tôn Thần và Tô Minh không thể là bạn.
“Xin cậu Công Tôn đợi một lát”, người canh gác gật đầu, xoay người rồi nhanh chóng đi vào bên trong.
“Xin cô Hứa đợi chút”, Công Tôn Thần cẩn thận nói.