Bên cạnh đó, cũng có rất nhiều người thông minh, từ khoảnh khắc đầu tiên Chung Ly Tĩnh xuất hiện đã dùng đá giữ ảnh để ghi lại.
Có thể đoán được, sau ngày hôm nay, đá giữ ảnh này sẽ truyền đi khắp cả thế giới Đại Thiên và kiếm được một khoản.
Ngay cả Đạm Đài Chân Thương trong hoàng cung cũng không nhịn được phải cười khổ: "Thằng nhãi này cũng quá biến thái rồi. Khó trách ý chí đại đạo kiêng kị như vậy. Nếu đổi thành bổn Hoàng thì cũng phải kiêng kị thôi!"
Tốc độ tiến bộ Võ đạo của Tô Minh rất không bình thường, quả thật là Ý chí Đại Đạo không nắm chắc trong tay.
"Vô Tình, ánh mắt của Phụ Hoàng quả thật không bằng con!", Đạm Đài Chân Thương hơi kiêu ngạo tự nói.
Nghĩ đến trước kia đặc biệt nâng đỡ Chu Kình, hận không thể ép con gái gả cho hắn, ông ta có hơi tự giễu. Thật nực cười, so với Tô Minh, Chu Kình còn kém mười con phố.
"Thật ra Chung Ly Tĩnh này cũng có chút số mệnh Đại Đạo trong người đấy chứ", đáy lòng Tô Minh hơi vui sướng.
Mặc dù số mệnh Đại Đạo trên người Chung Ly Tĩnh còn lâu mới bằng Chu Kình nhưng mà thịt nhỏ cũng là thịt. Cũng đồng nghĩa với việc đã làm ý chí đại đạo bị thương một chút, khiến thế giới Đại Thiên lại thoát khỏi việc bị khống chế bởi ý chí đại đạo nhiều hơn một tý.
Kho tàng huyết mạch trong cơ thể Tô Minh là cảm nhận được rõ nhất, lập tức lại kích hoạt, phóng ra một chút, thực lực của anh cũng tăng lên đôi chút.
"Chính là con thuyền chiến đấu hình thoi kia phải không?", Tô Minh dằn sự vui sướng trong lòng xuống, liếc nhìn hội trường.
Hội trường này được thành lập ở ngoài thành, khá bự, được thiết kế để chuyên môn chứa các con tàu chiến đấu con thoi có thể tích cực kỳ khổng lồ này. Trên thực tế, tàu chiến đấu con thoi có thể thu nhỏ lại vô hạn, nhưng muốn giữ trạng thái thu nhỏ kia thì phải hao phí năng lượng. Bình thường nếu nhiều tàu chiến đấu con thoi như vậy mà đều giữ trong trạng thái thu nhỏ thì sẽ lãng phí linh thạch. Không bằng dùng một cái sân lớn để chứa trạng thái bình thường.
Tô Minh liếc mắt một cái đã thấy được một chiếc thuyền chiến đấu con thoi lớn nhất và xa hoa nhất trong đó. Anh vẫn hơi rung động, nó còn lớn hơn trong tưởng tượng của anh. Nó dài khoảng 3000m, rộng khoảng 500m. Hơn nữa chiếc thuyền chiến đấu con thoi này rõ ràng chỉ dùng chất liệu gỗ đặc biệt để tạo ra. Cả thân thuyền đều được khảm đầy các loại linh thạch. Có thể tưởng tượng được, ngồi ở trên tu luyện với linh khí vô cùng nồng đậm, tốc độ tu luyện sẽ tăng lên rất nhanh.
Cũng quá là xa xỉ.
Tô Minh còn chú ý tới trên boong tàu chiến đấu con thoi có một vài người trẻ tuổi đang nhìn về phía mình. Trong đó nổi bật nhất là một cô gái che mặt.
Lúc này.
"Bố đúng là đã không lừa mình", Độc Cô Nguyên im lặng mấy chục giây rồi mở miệng. Đôi mắt xinh đẹp dưới khăn che mặt của cô ta sáng bừng, nhìn chằm chằm Tô Minh ở đằng xa.
Mấy thanh niên tài tuấn bên cạnh không hé răng nhưng vẻ mặt đều rất xuất sắc. Có xấu hổ, có ghen tỵ, có không dám tin, có kiêng kị, có căm tức...
Ngẫm lại lúc trước bọn họ khinh bỉ Tô Minh bao nhiêu, thì giờ phút này bọn họ lại cảm thấy phức tạp bấy nhiêu.
"Một quyền do tên kia đánh ra ban nãy quả thật khá mạnh. Cho dù là tôi muốn đón được nó cũng phải tốn sức", một thanh niên trong đó mở miệng nói.