"Có thể", Tiêu Nhược Dư mỉm cười rạng ngời như đóa hoa: "Hiện tại anh cùng tôi đến Ma Thành trước, có thể...”
"Ma Thành?"
"Bảo khố của hội đấu giá Tứ Đỉnh được cất ở Ma Thành", Tiêu Nhược Dư nói khẽ, còn có chút đắc ý:
"Hừ, mấy trưởng lão và người cung phụng ở hội đấu giá Tứ Đỉnh Huyền Linh Sơn dù có lật tung tổng hội bên đó cũng không tìm thấy bảo khố, há há..."
"Bọn họ nào có biết, chính là vì phòng ngừa những kẻ lòng lang dạ sói rình rập bảo khố, cho nên mới đem bảo khố cất giấu ở giới thế tục".
"Còn về lý do tại sao lại là Ma Thành? Nguyên nhân rất đơn giản, quê hương người sáng lập đầu tiên của hội đấu giá chính là Ma Thành, chuyện này chỉ có mỗi hội trưởng biết, còn những trưởng lão khác và người cung phụng tuyệt đối không biết".
...
"Đủ thông minh", Tô Minh khen ngợi nói.
"Bây giờ khởi hành thôi".
"Không cần", Tô Minh lại lắc đầu: "Đợi một lát".
Hiện giờ, anh vừa mới đột phá tới cảnh giới Thiên Vị, trong khoảng thời gian ngắn nhất định phải củng cố cảnh giới.
Cho dù có được bảo khố, có được tài nguyên võ thuật để tiếp tục đột phá thì cũng không thể dùng.
Tô Minh sẽ không bởi vì cái nhỏ mà đánh mất cái lớn, mỗi một cảnh giới đều phải củng cố đến cực điểm thì mới có thể tiếp tục tiến bộ, không thể tham lam, bốc đồng.
Cho nên, không nên gấp gáp.
"Nhưng, cô có thể thu thập giúp tôi Hủ Diễm Hoa, Xâm Linh Căn và Chước Dương Quỳ không?", Tô Minh đột nhiên nói.
Đây là ba loại thảo dược cực kỳ quý hiếm.
Nhưng không phải là không có.
Dựa vào Tô Minh tự mình thu thập vô cùng khó khăn, nếu có hội đấu giá giúp đỡ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Tại sao Tô Minh lại muốn ba loại thảo dược này? Bởi vì ba loại thảo dược này phối hợp trong nước Vận Nham, có thể đem hiệu quả của nước Vận Nham kích thích đến cực điểm, sau đó dùng để tôi luyện Xích Ảnh kiếm, và phát huy công lực đến cực hạn.
"Tối đa là ba ngày tôi có thể thu thập cho anh", Tiêu Nhược Dư nói, tuy rằng cô ta hiện tại chỉ là hội trưởng bù nhìn, nhưng ở tổng hội bên kia hay ở cái Đế Thành này, vẫn có thể toàn quyền làm chủ, hoàn toàn có thể giúp được Tô Minh".
"Cứ quyết định như vậy đi, hợp tác vui vẻ", Tô Minh đứng dậy.