Sau đó, giọng Tư Thiên Cẩm khàn khàn nhìn chằm chằm Tô Minh, quát: “Tuy hôm nay không thể giết anh, nhưng tôi cũng sẽ sống sót rời khỏi đây, thế là đủ, chờ tới khi tôi trở lại đại lục Thần Thương, báo tất cả cho tư chủ. Chẳng mấy chốc ta sẽ dẫn theo rất nhiều cao thủ quay trở lại đây, thứ con hoang, anh cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ cố gắng nhanh nhất có thể. Ngày chết của anh không còn xa, trân trọng chút thời gian còn sót lại mà sống cho tốt đi”.
Giọng nói đầy oán độc và tàn nhẫn của Tư Thiên Cẩm cứ quanh quẩn trong tai mọi người.
Khiến con người ta lạnh lẽo.
Không một người nào nghĩ rằng Tư Thiên Cẩm đang nói đùa.
Đại lục Thần Thương là tầng Võ cao, chắc chắn sẽ có người mạnh hơn, vả lại còn có rất nhiều, Tư Thiên Cẩm mà quay lại đánh thì hẳn là không còn ngày để sống nữa.
Đến lúc đó thì phải làm sao bây giờ?
Sắc mặt Lâm Chân Võ trắng bệch như tờ giấy: “Chẳng lẽ cứ tiếp tục thế mãi không ngừng ư?”
Ấm ức đến chết được.
Một người ở tầng Võ cao hơn!
Tại sao cứ phải nhắm vào Tô Minh không chịu dừng?
Ức hiếp người quá đáng.
Ức hiếp tới tận nhà người ta.
Vấn đề là họ chỉ có thể chấp nhận.
“Cô có chắc là mình sẽ sống sót rời khỏi đây không?”, nhưng ngay sau đó Tô Minh lại nở nụ cười.
Vết thương của Ngư Dung Băng đã được chữa trị kha khá, linh khó mạnh mẽ trong cơ thể đã được dẫn ra ngoài.
Thế nhưng anh vẫn ôm lấy cơ thể mềm mại của Ngư Dung Băng.
Dường như Ngư Dung Băng cũng đã quên mất mình đang được Tô Minh ôm, vẫn nằm trong lòng anh.
“Sao thế? Bây giờ anh còn muốn giết tôi nữa ư?”, Tư Thiên Cẩm sửng sốt, sau đó khinh thường bật cười ha hả: “Này đồ tạp chủng, anh đang muốn nói cho tôi biết anh vẫn còn con bài tẩy chưa lật ư? Vẫn còn chiêu gì đó ư? Cỏ thế lật đổ được thuyền chuyến của tôi chắc?”
Đùa cái gì thế?
Chém gió cũng một vừa hai phải thôi.
Ha ha ha.
Sức phòng ngự của chiếc tàu này vượt xa hẳn chân khí cấp bậc Chân Hoàng đấy!
Không khách sáo nói thẳng, Tô Minh anh có yêu nghiệt cách mấy thì có thể lật đổ con tàu này xem như anh thắng.
“Tôi lại muốn thử xem thế nào đấy”, Tô Minh vừa suy nghĩ, Long Ngục Kiếm đã được cất đi.