Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Chậc chậc, ngông cuồng tiếp coi nào!"  

 

...  

 

Từng giọng nói chế giễu liên tục vang lên, nhiều người vui vẻ đến mức hai mắt sáng lấp lánh, lạc cả giọng.  

 

Bên trong nền văn minh chết Hoang Diệm, Tô Minh rất bình tĩnh, nhưng cũng hết sức cẩn thận vì giờ đã ở trong hoàn cảnh nguy hiểm. Tuy tạm thời ý chí văn minh của nền văn minh chết Hoang Diệm kia còn chưa xuất hiện, song, Tô Minh cũng đoán được thực lực của đối phương cực kỳ mạnh, mạnh đến khủng bố!  

 

Chí ít, giờ anh vẫn xa xa không phải là đối thủ của đối phương. Có điều, đây cũng không có nghĩa là anh sẽ chịu chết. Càng vào những lúc nguy hiểm như này, đầu óc Tô Minh càng trở nên tỉnh táo.  

 

Cùng lúc đó...  

 

"Ầm, ầm, ầm...", dung nham nóng chảy màu vàng kim ẩn chứa sức mạnh khủng bố cùng hỏa độc, sức nóng rợp trời đầy khí tức hủy diệt khiến người ta không thở nổi điên cuồng đổ ập về phía Tô Minh. Dưới sự điều khiển của ý chí văn minh nền văn minh chết Hoang Diệm, dòng dung nham ấy cũng không phải là ập tới một cách lộn xộn, mà lại như một đội quân công thành, đoàn kết, trùng trùng điệp điệp, bao vây, phân phối, linh động, đánh lén một cách chặt chẽ...  

 

Xung quanh Tô Minh được bao phủ bởi một tầng phòng ngự khổng lồ hình thành từ thuật Sinh Mệnh Lưu Phóng ở lớp ngoài cùng! Rồi tới bia Huyền Diệu với sức phòng ngự đã thăng cấp trở thành tổ khí đỉnh phong. Cuối cùng mới tới Tô Minh, hơn nữa, anh cũng không chỉ đứng đó không, mà còn thi triển kiếm tâm đến cùng cực, kiếm ý, kiếm mang vô cùng vô tận bao phủ quanh người, hình thành một lớp phòng ngự thứ ba cực kỳ sắc bén.  

 

Có thể nói Tô Minh được bao phủ bởi ba lớp phòng ngự cực kỳ đáng sợ.  

 

Cũng vì có ba lớp phòng ngự ấy mà lúc này, Tô Minh mới thong dong, bình tĩnh không chút lo lắng hay luống cuống nào, mặc kệ dòng dung nham nóng cháy kia rít gào, điên cuồng ập tới.  

 

"Rào, rào, rào..."  

 

"Đùng, đùng, đùng..."  

 

...  

 

Từng tiếng va chạm khiến lòng người rét run nặng nề vang lên, là tiếng động do dòng chảy dung nham nóng bỏng kia phát ra.  

 

Dòng chảy ấy vẫn điên cuồng, cố gắng ăn mòn, định đục một cái lỗ trên lớp phòng ngự của thuật Sinh Mệnh Lưu Phóng.  

 

Trên không, trong khe không gian, mấy ngàn yêu nghiệt kia càng trở nên kích động, nhưng cũng vô cùng sốt ruột. Bọn họ muốn thấy cảnh Tô Minh chết ngay lập tức! Ai bảo cậu đi xuống một mình ăn mảnh, cậu không chết thì ai chết? Phải chết cháy một cách thê thảm!  

 

Nhưng, lực phòng ngự của Tô Minh lại rất khủng bố.  

 

Đâu chỉ là khủng bố? Quả thật là rợn người, mấy ngàn yêu nghiệt kia mơ hồ có thể cảm giác được sức mạnh của dòng dung nham màu vàng kim vô cùng vô tận kia, nếu là bọn họ thì khi đối mặt với nó, e rằng vừa bị nó nhào tới đã chết cả trăm ngàn lần rồi ấy chứ!  

 

Đừng nói ngăn cản, phòng ngự, ngay cả liếc nhìn một cái chắc cũng không dám nữa là!  

 

Sao Tô Minh lại có thể thong dong bình tĩnh mà ngăn cản nó vậy?  



Song, cũng may khoảng hơn 10 giây sau, lớp phòng ngự ngoài cùng được hình thành từ thuật Sinh Mệnh Lưu Phóng đã tối đi. Nó gần như đã bị dòng dung nham nóng chảy như nước lũ kia hoàn toàn ăn mòn. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK