“Vớ vẩn!”, ông Châu quát lớn hơn: “Sao tháp Bát Môn Quang có thể vỡ được? Thằng ranh đó đã chết thành tro dưới sức thiêu đốt của linh hỏa rồi. Hiện giờ trong tháp không còn ai thì sao vỡ được?”
“Ông Châu! Bình tĩnh chút!”, Hồng Đông Lập hít một hơi thật sâu, nói: “Nếu thằng ranh đó có thủ đoạn gì đặc biệt thì sao? Dù sao thì ông Châu cũng không tận mắt nhìn thấy nó biến thành tro mà”.
“Tất cả cường giả của thế lực phụ thuộc Phiêu Diểu Tông đều bao vây tháp Bát Môn Quang cho tôi”, mắt ông Châu sáng lên, ông ta đột nhiên ra lệnh.
Thế lực phụ thuộc của Phiêu Diểu Tông không hề ít, có tầm mấy chục thế lực, phần lớn trong đó là một số gia tộc nhỏ ở Huyền Linh Sơn. Những gia tộc nhỏ này sau khi nhận được lệnh của ông Châu thì không dám không nghe theo. Họ đều gọi tất cả cường giả của gia tộc mình đến. Hiện giờ những thế lực phụ thuộc này đã có tầm 400 tu giả võ đạo ở cảnh giới tông sư rồi.
Ông Châu vừa ra lệnh thì có một số tu giả võ đạo ở thế lực phụ thuộc đều phẫn nộ trong lòng, không ngờ ông Châu lại lôi họ ra làm bia đỡ đạn.
Bao vây tháp Quang? Tại tầng gần tháp Quang nhất, nhỡ… nhỡ đâu Tô Minh thật sự còn sống, thậm chí còn phá được tháp thì bọn họ sẽ phải đứng mũi chịu sào.
Nhưng có tức giận cũng vô ích.
Bọn họ không dám phản kháng lại mệnh lệnh của ông Châu.
Chỉ có thể mau chóng bao vây tháp Quang.
Mà hàng nghìn đệ tử chân truyền và nòng cốt của Phiêu Diểu Tông chưa cần ông Châu ra lệnh đã tự động dựng Chân Linh kiếm trận lên lần nữa.
Cùng lúc đó.
Thực ra Tô Minh đã tự tin có thể phá được tháp Bát Môn Quang, anh thử dùng kiếm pháp tấn công hai lần thì đều khiến tòa tháp chấn động, chứng tỏ đòn tấn công của anh có tác dụng.
Nhưng anh không định tấn công tiếp.
Bởi vì quá lãng phí.
“Để có thể vây hãm được mình thì pháp bảo này hẳn phải tích tụ một lượng lớn linh khí”, Tô Minh lẩm bẩm, bất kỳ pháp bảo nào chỉ cần còn sử dụng được thì đều có linh khí, nếu không nó sẽ không có năng lượng cùng động lực để khởi động.
Nếu thẳng tay phá hủy pháp bảo thì sẽ khiến nó hóa thành mảnh vụn, linh khí cũng sẽ tiêu tan trong không khí.
“Dùng kiếm pháp tấn công hai lần liên tiếp đã khiến pháp bảo này xuất hiện chỗ bị tổn hại, chỉ cần nương theo chỗ đó hấp thu linh khí của nó còn không nhanh hơn sao?”, Tô Minh vận chuyển “Thái huyền thôn linh chân kinh”, nhắm thẳng vào chỗ bị tổn hại của tháp Bát Môn Quang từ xa.
Nhất thời.