Không ngờ cô ta lại thấy được người quen.
Bước ra từ trong tiệm Bát Huyền với một thanh niên trông rất giàu có, cả hai vừa nói vừa cười.
Ngay khi Ngư Dung Bằng nhìn về phía Từ Di Thiến, Từ Di Thiến cũng như có cảm giác, quay sang nhìn Ngư Dung Băng.
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
"Thú vị!", Từ Di Thiến sửng sốt, hết sức kinh ngạc. Sau đó lại kích động, phấn khích nói.
Cô ta ghét ai nhất?
Đương nhiên là Ngư Dung Băng.
Nếu không có Ngư Dung Băng thì Từ Di Thiến đã là người con gái duy nhất đứng đầu bảng xếp hạng võ đạo Tiềm Long rồi. Bởi vì, 5 vị trí đầu có 3 nam 2 nữa. Chỉ là, cô ta xếp thứ 5, còn Ngư Dung Băng lại xếp thứ nhất.
Không chỉ là thứ tự mà còn có vẻ ngoài, Từ Di Thiến đã coi như xinh đẹp, nhưng cay một cái là Ngư Dung Băng lại đẹp hơn, đè cô ta thêm một mục.
Nếu không có Ngư Dung Băng thì chắc chắn tiếng tăm hay sự nổi trội ở mọi mặt của cô ta sẽ cao hơn rất nhiều.
Điều càng khiến Từ Di Thiến ghen tỵ và bực bội là cô ta coi Ngư Dung Băng như đối thủ, luôn nhìn chằm chằm vào cô ta. Nhưng, Ngư Dung Băng lại lơ đi, không thèm để ý tới mình.
Giống như Từ Di Thiến không xứng để làm đối thủ của cô ta vậy.
Lẽ ra, dù có ghen tỵ hay ghét người ta, cô ta cũng chẳng làm gì được Ngư Dung Băng. Có điều, giờ đây... Ha ha ha! Ngư Dung Băng lại đưa lên tận cửa!
Nơi này là Thiên Đường Ngục, là sân nhà của cô ta.
Có Thần Thường Môn chống lưng, Ngư Dung Băng có biến thái đến mấy thì sao? Cũng chẳng là cái thá gì cả, yêu nghiệt cũng phải có quy trình trưởng thành, muốn giết Ngư Dung Băng cũng dễ thôi.
Sau đó, Từ Di Thiến lại nhìn thấy Tô Minh đứng cạnh Ngư Dung Băng.
Cô ta càng phấn khích hơn, kích động đến nỗi trái tim như nổ tung.
Mấy năm nay, Ngư Dung Băng kiêu ngạo nên đến giờ vẫn một mình. Ai cũng biết, cô ta như một nữ thần, không để ý đến đàn ông.
Ít nhất, trước giờ vẫn chưa từng có lời đồn Ngư Dung Băng đi với người đàn ông nào.
Vậy thì người có thể đi cùng Ngư Dung Băng, không có gì bất ngờ xảy ra thì chính là người đàn ông mà cô ta nhìn trúng!
"Hì hì, tha cho cô một mạng trước đó. Tôi sẽ giết tên đàn ông của cô, một thằng nhóc miệng còn hôi sữa thế kia, lại mới chỉ là Động Hư trung kỳ, ngay cả rác rưởi cũng không bằng!", trong mắt Từ Di Thiến toàn là sự phấn khích, sau đó cô ta không khỏi nhích tới gần Liên Tông bên cạnh.
Từ Di Thiến tôi kém hơn Ngư Dung Băng cô.
Nhưng người đàn ông của tôi có thể giết chết người đàn ông của cô chỉ bằng một ngón tay.
Ngư Dung Băng, cô sa đọa đến mức tìm một tên rác rưởi thế. Vậy thì đừng trách tôi đả kích cô.
Từ Di Thiến khẽ ngẩng đầu lên, chỉ cảm thấy hôm nay trời trong nắng âm, không khí cũng trong lành mát mẻ ghê.