Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Xin lỗi nha”, Tô Minh cũng cười rồi nhìn về phía Tần Lưu Ly, nói.   

 

Xin lỗi?   

 

Tại sao?   

 

“Sao lại nói xin lỗi?”  

 

“Sắp tới chồng cô sẽ chết trong tay tôi, tôi phá hôn sự của cô thì tất nhiên phải xin lỗi rồi”, nụ cười của Tô Minh càng nghiêm túc hơn.    

 

Tần Lưu Ly ngây người ra, sau đó lại cười ha hả.   

 

Nhất thời, nhiều người ở hồ Tiên Lạc đều nuốt nước bọt ừng ực. Tần Lưu Ly thật sự quá đẹp, từng cử chỉ động tác đều vô cùng thu hút, chứ chưa nói đến nụ cười mê hồn lúc này.   

 

Cười sảng khoái rồi, Tần Lưu Ly đột nhiên thu lại nụ cười, nói: “Nếu chồng sắp cưới của tôi còn không phải là đối thủ của cậu nhóc 20 tuổi thì đúng là đáng chết, không xứng làm chồng của Tần Lưu Ly này”.   

 

Tần Lưu Ly cũng không nói đùa.   

 

Cô ta từng thề, người đàn ông sau này của cô ta phải là người có thể trấn áp cả một thời đại.   

 

“Mời!”, Chu Huyền ngắt lời Tô Minh và Tần Lưu Ly.   

 

Mặc dù thoạt nhìn hắn là người si mê võ đạo, một lòng luyện võ và tính cách lạnh lùng. Nhưng hắn vẫn yêu thích Tần Lưu Ly.   

 

Làm gì có người đàn ông nào có thể kháng cự lại vẻ đẹp mê hồn của Tần Lưu Ly.   

 

Hắn cũng không ngoại lệ. Chỉ có điều tâm ý của hắn vững vàng hơn, suy xét nhiều hơn và biết kìm chế hơn mà thôi. Vì vậy mà nửa tháng qua hắn không dám có chút gì quá đà về cử chỉ lời nói với Tần Lưu Ly. Hắn thật sự muốn bắt đầu từ tình bạn với Tần Lưu Ly và hiệu quả khá ổn.   

 

Nhưng cuộc đối thoại của Tô Minh và Tần Lưu Ly lúc này như chạm phải giới hạn của hắn.    

 

Hắn không thích vợ sắp cưới của mình nói đùa với người đàn ông khác.   

 

“Mời!”, Tô Minh cất bước, lên trước một bước, mặt đối mặt với Chu Huyền.    

 

“Giết đi! Đừng nương tay”, Viên Châm căn dặn, trong lời nói đều là vẻ tàn nhẫn.   

 

Tần Lưu Ly lùi về sau một bước nhường lại vị trí chính giữa cho Tô Minh và Chu Huyền.   

 

“Không biết sống chết là gì”, Tần Lưu Ly nhìn Tô Minh thật lâu rồi hừ lạnh một tiếng. Nửa tháng nay cô ta hiểu quá rõ Chu Huyền mạnh đến mức nào.   

 

Sức mạnh đó có thể khiến người khác tuyệt vọng.   



“Anh Triệu! Anh nghĩ Huyền Nhi có thể giải quyết thằng nhóc kia trong mấy chiêu?”, Viên Châm nhìn Chu Huyền và Tô Minh rồi khẽ cười hỏi Triệu Phong Niên đứng ở cách đó không xa.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK