Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mạnh hơn nền văn minh cấp ba không biết bao nhiêu lần.  

 

 

 

“Tôi tên là Bùi Kình, là đạo tử đương nhiệm của Đạo Hằng tông”, ngay sau đó đạo tử Đạo Hằng tông đó lạnh nhạt, không cảm xúc mà giới thiệu, nhưng chính vẻ tùy ý thờ ơ, không cảm xúc đó khiến người khác không khỏi sinh ra sự kính cẩn sợ hãi, đây chính là đạo tử của nền văn minh cấp bốn đấy. Bẩm sinh đã cao quý, trời sinh đã ở trên cao, không ai cảm thấy sự kiêu ngạo của Bùi Kình khiến mọi người ghét, vì Bùi Kình xứng đáng như thế.  

 

Tiếp đó, Bùi Kình lướt nhìn bên dưới, mắt nhìn đến Trần Chỉ Tình bên cạnh Nam Phượng Vân, ánh mắt sâu hõm, bỗng chốc hiện vẻ tham lam thèm khát, kinh ngạc và dục vọng không hề che giấu. Dung nhan của Trần Chỉ Tình quá xuất sắc, nghiêng nước nghiêng thành, hắn rất thích, nhất là vẻ lạnh nhạt, thờ ơ và ghét bỏ mọi thứ của Trần Chỉ Tình, thật khiến người ta có ý muốn chinh phục.  

 

“Cô là Trần Chỉ Tình?”, Bùi Kình nói: “Tôi rất hài lòng”.  

 

Ừm, hắn rất vừa ý với người vợ chưa cưới này.  

 

Trần Chỉ Tình không lên tiếng, vẫn lạnh như băng.  

 

“Chỉ Tình, còn không cảm ơn lời khen của đạo tử đi, ngây ra đó làm gì?”, Nam Phượng Vân quở trách, đáy lòng lại thầm vui mừng, Bùi Kình thích Chỉ Tình là được, ổn rồi, mọi chuyện đều ổn cả.  

 

Trần Chỉ Tình vẫn im lặng không nói.  

 

Sự kháng cự trong thầm lặng.  

 

“Chỉ Tình, con…”, Nam Phượng Vân tức giận, nếu thái độ này của Trần Chỉ Tình chọc tức Bùi Kình thì mọi chuyện đều hỏng, nghe đồn Bùi Kình khá thô bạo, khát máu, không chọc vào nổi.  

 

“Không sao, cô Trần rất cá tính, tôi rất thích!”, không ngờ Bùi Kình lại không hề trách tội, ngược lại sự ngang ngược và vừa lòng trong mắt hắn càng thêm rõ hơn. Nói rồi Bùi Kình bước xuống cầu thang đi đến sân võ đạo, những người khác của Đạo Hằng tông cũng đi theo bên cạnh và phía sau Bùi Kình.  

 

Chẳng mấy chốc.  

 

Đám người Đạo Hằng tông đã đến tầng chính của sân võ đạo.  

 

“Chỉ Tình, con và đạo tử ngồi chung bàn đi, ngoan ngoãn và hiểu chuyện một chút, nếu không đừng trách mẹ bảo người đến nhà họ Tô - Chiến Uyên ở thế giới Tiểu Thiên, giết Tô Minh và toàn bộ người nhà cậu ta”.  

 

Trần Chỉ Tình khẽ run, nhìn Nam Phượng Vân nói: “Đúng là ghê tởm, ngoài uy hiếp tôi, bà còn làm gì nữa? Chuyện mà Trần Chỉ Tình tôi cảm thấy buồn nôn nhất đời này là trở thành con gái của bà, tôi ước gì bà chết đi”.  

 

“Câm miệng!”, Nam Phượng Vân lạnh lùng trợn mắt nhìn Trần Chỉ Tình, bà ta kéo Trần Chỉ Tình đi thẳng về phía bàn chính.  

 

Đến cạnh bàn, đám người Bùi Kình đã ngồi vào chỗ.  

 

Nam Phượng Vân muốn cho Trần Chỉ Tình ngồi cạnh Bùi Kình.  

 

Trần Chỉ Tình chẳng hề muốn chút nào.  

 

Đứng cạnh bàn nhưng không muốn ngồi vào chỗ.  

 

Bầu không khí khá căng thẳng.  



“Chỉ Tình, con tưởng mẹ đang dọa con sao? Con muốn Tô Minh chết không chỗ chôn à?”, Nam Phượng Vân nắm chặt cổ tay Trần Chỉ Tình muốn ép Trần Chỉ Tình ngồi xuống cạnh Bùi Kình, nhưng dù có kéo thế nào cô cũng không nhúc nhích. Trần Chỉ Tình đã dùng đến Tiên Nguyên, liều mạng, vô cùng kiên quyết, Nam Phượng Vân sốt ruột, lẽ nào việc sắp thành lại hỏng? 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK