Chẳng phải dùng rất thuận tay sao?
Đá Hỗn Độn Trấn Binh chính là binh khí khắc tinh lớn nhất ở cấp bậc Hỗn Độn.
“Nghiền nát cho ta!”, sau đó Tô Minh hét lớn một tiếng trong ánh mắt đờ đẫn của mọi người.
Chỉ thấy một thần bia đột nhiên xuất hiện.
Đó chính là bia Huyền Diệu.
Bia Huyền Diệu mang theo ánh sáng huyền diệu, mang theo uy lực thông thiên.
Nó ngay lập tức đập lên đá Đế Đạo Kiếp.
“Rầm!”, âm thanh vang trời.
Đá Đế Đạo Kiếp bị đá Hỗn Độn Trấn Binh trấn giữ, quy luật Đế Đạo ở trong đó, thần vận Hỗn Độn ở trong đó đều bị trấn áp, khóa chặt.
Đâu có chịu được sức đập của bia Huyền Diệu?
Dù sao thì bia Huyền Diệu không chỉ là Chí Bảo Hỗn Độn mà còn là đỉnh phong thượng phẩm, gần như đạt được cấp bậc cao nhất của Chí Bảo Hỗn Độn.
Đá Đế Đạo Kiếp cũng chỉ là Chí Bảo Hỗn Độn trung phẩm.
Cùng với tiếng hét vang trời, đá Đế Đạo Kiếp lập tức nát tan.
Nát thành những mảnh đá vụn.
Những mảnh đá vụn đó bị bia Huyền Diệu nuốt trọn sạch sẽ.
Đồng thời lúc này…
“Phụp!”, bởi vì binh khí bản mệnh bị nghiền nát và nuốt trọn nên Phục Kiếp là chủ nhân của nó cũng bị thổ huyết, thân người run rẩy, khí tức hỗn loạn.
Bị thương nặng…
“Rầm!”, bia Huyền Diệu tiếp tục lao về trước đập lên người Phục Kiếp.
Toàn thân Phục Kiếp bay ra ngoài. Trong quá trình đó, máu tươi bắn tứ tung, xương thịt vỡ vụn.
Vô cùng thê thảm!
Trong lúc thân người gã bay ra ngoài thì đã hóa thành làn sương máu.
Ngay thần hồn cũng bị trọng thương.
Đường đường ở cấp bậc Đại Đế, là trưởng lão của tộc Ngưỡng Sơn mà bị giết trong tích tắc.
Cả quá trình đó chỉ chưa đầy ba mươi hơi thở.
Cả cung điện như hóa đá.
Hóa đá sững sờ.
Cảm giác chấn động, kinh hãi, sự thay đổi về cảm xúc dường như không có lời nào có thể diễn tả nổi.
Nhìn thấy vậy mà Linh Hoành đường đường là Đại Đế cũng kinh hãi ngồi sụp xuống đất, thậm chí còn không ngồi vững.
Cũng đúng lúc này…
Cộc, cộc, cộc…
Cộc, cộc, cộc…
Chú rể Ma Lại.
Cô dâu Quan Khuynh Thành.