Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Nhưng, bởi vì chủ nhân Thiên La quá mạnh, cấp bậc quá cao, cho dù ông ta xem thường Cực Kiếm các thì cũng không hạ thấp thân phận đi đối phó với Cực Kiếm các chúng ta, nhưng mấy trăm triệu năm trước, cũng đã từng tuỳ tiện nhẹ nhàng đánh giá Cực Kiếm các khi lần đầu xin trở thành nền văn minh cấp tám một câu: Loại chó mèo gì cũng đều dám lấy danh nghĩa “kiếm”! Ông ta tuỳ tiện đánh giá Cực Kiếm các cũng không sao cả, đành chấp nhận thôi, vì ông ta có tư cách này mà. Nhưng, câu đánh giá này lại khiến những lần xin được trở thành văn minh cấp tám của Cực Kiếm các trong mấy triệu năm tiếp theo trở nên khó khăn, vô cùng khốn đốn, nguyên nhân là văn minh Bình Khiếm trong mười bảy vị Minh chủ liên minh là đồng minh của văn minh Thiên La, quan hệ giữa hai văn minh lớn này rất tốt. Mặc dù văn minh Bình Khiếm cũng là một trong mười bảy văn minh cấp tám đỉnh cao, nhưng khi sắp xếp thứ tự trong mười bảy văn minh lớn này, có thể nói đây là văn minh yếu nhất, thậm chí, nếu không phải vì chủ nhân Bình Khiếm ôm đùi chủ nhân Thiên La thì e cũng không chen vào được Minh chủ của liên minh mười bảy văn minh lớn này rồi. Do vậy, vì chủ nhân Bình Khiếm nịnh nọt, o bế chủ nhân Thiên La nên đã cố ý đối chọi Cực Kiếm các chúng ta”.  

 

Tô Minh đã hiểu.  

 

Nói đến cùng, một câu nói của nhân vật lớn có thể tuỳ ý nói ra, nhưng những kẻ bên dưới nịnh hót kia lại tôn sùng là chân lý, điên cuồng làm theo, thử nghiệm.  

 

Đúng thực là tàn khốc.  

 

“Bạch Bào tiền bối có hiểu biết thực lực của chủ nhân Thiên La…”, Tô Minh lại hỏi.  

 

Đã ra quyết định, muốn trừ khử chủ nhân Thiên La, vậy thì đương nhiên phải tìm hiểu thực lực của đối thủ.  

 

Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng!  

 

“Cảnh giới võ đạo hình như là cảnh giới Chu Thần tầng chín, sức lực chiến đấu không rõ, nếu không có gì bất ngờ thì sức chiến đấu so với cảnh giới võ đạo cũng đáng sợ không kém”. Bạch Bào nghiêm trọng nhắc nhở, trong lời nói mang theo sự kiêng dè và sợ hãi khó hình dung được.  

 

Bản thân cảnh giới Chu Thần chính là một thứ mà Cực Kiếm các còn không dám nghĩ đến.  

 

Huống hồ là tầng chín?  

 

Ánh mắt Tô Minh chợt loé lên, hình như, so với bản thân tưởng tượng thì còn mạnh hơn một chút.  

 

Nhưng, cũng may không nằm trong phạm vi anh không thể chịu đựng được.  

 

Theo anh đoán, trước mắt, tất thảy phương pháp đều dùng hết thì trong Chu Cảnh, bản thân anh cũng gần như là vô địch đúng chứ? Cho dù là cảnh giới Chu Thần tầng chín cũng là trong Chu Cảnh, không phải sao?  

 

“Bạch Bào tiền bối, hẳn ông cũng biết vị trí của chủ nhân Thiên La trong thành Liên Minh chứ? Xin hãy đưa tôi đến”.  

 

“A?”, Bạch Bào ngây người.  

 

Đám người Vương Kiếm Hiện cũng sửng sốt.  

 

Có ý gì?  

 

Chẳng lẽ, Tô Minh muốn đi kiếm chuyện với chủ nhân Thiên La sao?  

 

“Cậu Tô, cậu muốn…”, Bạch Bào có chút run rẩy.  

 

Lúc này, đột nhiên Diệp Mộ Cẩn ngẩng đầu, nghiêm túc hỏi: “Anh Tô, người mà chủ nhân Thiên La kia truy nã, không lẽ là… Là chị Vô Tình sao?”  

 

Tô Minh không phủ nhận.  

 

Mấy người Bạch Bào, Vương Kiếm Hiện mặt mũi lại càng trắng bệch.  

 

Giật mình đến mức máu cũng chảy ngược rồi.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK