“Tôi sẽ không đi đâu!”, khuôn mặt của Quan Khuynh Thành dưới tấm khăn che đã tức đến nỗi đỏ ửng. Cô ta rất ít khi kích động. Nhưng hôm nay thật sự bị Tô Minh làm cho tức chết.
“Haiz!”, Vũ Bất Bại thở dài. Ông ta vốn có cảm tình với Tô Minh. Dù sao thì thiên phú võ đạo của anh đúng là khủng khiếp, hàng triệu năm mới thấy. Ngay cả ông ta là đại trưởng lão của Võ Tông mà cũng muốn chủ động kết bạn, thậm chí còn phá lệ mời Tô Minh đến Võ Tông tham quan. Nào ngờ…
Dường như cũng chỉ là kẻ xốc nổi và không có đầu óc.
Vũ Bất Bại không tin là có người có thể chữa khỏi bệnh cho Vân Thanh Thanh.
Có lẽ, chỉ khi hiểu được Đế huyết và Cổ Đế Huyết thuộc đẳng cấp như nào thì mới biết, chữa khỏi cho Vân Thanh Thanh là một điều khó khăn đến mức nào.
Tô Minh có yêu nghiệt đến đâu, võ đạo có mạnh đến mức nào thì cũng không thể…
“Ông Vũ! Đợi khi hắn chữa không khỏi thì ông đừng mời hắn đến Võ Tông nữa. Một kẻ không biết điều và chỉ biết khoác lác mà đến Võ Tông tham quan thì chỉ làm ô uế Võ Tông thôi”, Quan Khuynh Thành tức đến nỗi toàn thân run rẩy. Cô ta nghiêm túc nói với Vũ Bất Bại ở bên cạnh.
“Để tính sau đi!”, Vũ Bất Bại do dự, cười khổ, nói. Ông ta thật sự rất muốn mắng Tô Minh. Đang yên đang lành, tự dưng nhúng tay vào chuyện của y đạo làm gì? Cứ đi trên con đường võ đạo rồi trở thành cường giả vạn thế vô song không hơn sao? Giờ đây lại đi chọc giận Quan Khuynh Thành, như vậy cũng không có lợi cho con đường phát triển võ đạo của Tô Minh sau này.
Dù sao thì thân phận của Quan Khuynh Thành cũng không hề đơn giản!
Lai lịch vô cùng khủng khiếp!
Lúc này, Tô Minh đi về phía giường rồi đi vào bên trong.
Bên ngoài cũng không nhìn rõ bên trong. Bên trong có một chiếc giường sạch sẽ và cổ xưa; một cô gái áo trắng đang yên tĩnh nằm trên đó.
Sắc mặt cô gái tái nhợt, một phần vì da cô trắng sẵn rồi, một phần có lẽ vì hôn mê nhiều ngày nên cơ thể suy nhược.
Cô gái nhắm mắt, yên tĩnh nằm ngủ nhưng nếu nhìn kỹ thì dường như nhìn ra vẻ gì đó đau khổ.
Cô gái nằm bất động trên giường, khí tức yếu ớt. Nếu không cảm nhận kỹ thì sẽ không thấy được hiện giờ cô gái chỉ còn lại nửa hơi thở.
“Trông cũng xinh đẹp, hơn nữa thực lực này…”, Tô Minh lẩm bẩm nói, trong ánh mắt đều là vẻ chấn động.
Hình như thoạt nhìn thì Vân Thanh Thanh chỉ ở cảnh giới bán bộ chân hoàng.
Mới 19 tuổi đã ở cảnh giới bán bộ chân hoàng đã là yêu nghiệt tuyệt thế rồi.