Nhiều người nhìn về phía Huyền Sơ Tình với ánh mắt ngưỡng mộ. Cô gái này được đấy chứ!
Đúng là người rất có nguyên tắc!
Nếu đổi lại là những cô gái bình thường, kể cả đã có người yêu, khi đứng trước sự theo đuổi của một yêu nghiệt siêu cấp tuyệt thế vô song như Diệp Lâm thì chắc cũng xiêu lòng…
Nhưng Huyền Sơ Tình lại kiên định như vậy, thậm chí còn không cho đối phương cơ hội nào.
“Sơ Tình! Cô thích người khác rồi? Ý của cô là, cô thích người ta chứ cô không dám chắc là người ta có thích cô không, đúng không?”, Diệp Lâm đột nhiên hỏi.
Đây mới chính là điều quan trọng.
Lúc này sắc mặt Huyền Sơ Tình khẽ biến đổi nhưng vẫn gật đầu, nói: “Đúng vậy!”
Lúc này tất cả mọi người xung quanh đều chấn động, như sắp hóa đá.
Wao!
Cừ thật? Yêu tương tư cơ đấy?
Yêu tương tư đơn giản như vậy sao?
Người con trai được Huyền Sơ Tình để mắt đến, liệu có ưu tú như Diệp Lâm không?
Mọi người đều không hiểu.
“Tại sao cô lại thích người đó?”, Diệp Lâm lại hỏi, trong lòng thấy vô cùng vô cùng không vui.
“Chắc là vì anh ấy rất giỏi”, Huyền Sơ Tình trầm ngâm một lát nhưng vẫn đáp lại. Đúng vậy! Tô Minh rất giỏi, cô ta thích người con trai như thế.
Diệp Lâm vui mừng nói: “Giỏi ư? Tôi tự thấy mình cũng rất giỏi. Nếu như cô thích đối phương vì anh ta giỏi, vậy thì cô thử đón nhận tôi một lần đi. Tôi có đủ tự tin là tôi còn giỏi hơn cả người cô thích”.
Cái gọi là ‘giỏi’ được định nghĩa rất đơn giản trong thế giới võ đạo. Chỉ đơn thuần là đọ về võ đạo, về thực lực và thiên phú võ đạo mà thôi.
Trong những người trẻ tuổi ở đây, có ai có thể so được với Diệp Lâm?
Lời nói vừa dứt thì tất cả mọi người ở đây đều gật đầu tán thành.
Mặc dù lời của Diệp Lâm có chút ngông cuồng nhưng đó là sự thật.
Nếu so về tài giỏi? Còn có ai hơn được yêu nghiệt siêu cấp ở cảnh giới Tiên Hoàng tầng hai khi chưa đến một triệu tuổi như hắn ta?
“Sự tự tin của anh đặt nhầm chỗ rồi, anh ấy còn giỏi hơn anh rất nhiều”, nhưng một giây sau Huyền Sơ Tình lại nghiêm túc nói, không có ý gì là nói đùa cả.
"Thật sao?", Diệp Lâm cười, vẫn thong dong phong độ, chỉ là trong mắt lại lộ rõ vẻ kiêu ngạo và khinh bỉ.
Hắn ta sẽ tin ư? Còn mạnh hơn mình, mà còn lợi hại hơn rất nhiều? Ha ha...
Những thanh niên tài giỏi khác có mặt ở đây đều không khỏi bật cười, bất chợt chẳng còn thấy thiện cảm gì với Huyền Sơ Tình nữa. Tuy cô ta có vẻ ngoài xinh đẹp, tư chất cũng cao, nhưng tiếc là não lại bị úng, khoác lác cũng không biết giới hạn. Cô khoác lác cái gì nó thực tế cái? Không thì, sẽ trở thành trò hề đấy, chẳng phải sao?
"Ha ha...", Đồng Tinh gần đó bật cười thành tiếng, nhìn Huyền Sơ Tình như nhìn một nhỏ ngốc.
"Không biết người trong lòng cô Sơ Tình tên gì? Giờ đang ở đâu? Tôi khá là tò mò về thanh niên còn lợi hại hơn tôi rất rất nhiều đó, ha ha...", Diệp Lâm nghiêm túc nói.
Đúng thế! Người cô khoác lác là ai? Ít nhất cũng phải nêu tên ra chứ?
"Tô Minh!", Huyền Sơ Tình im lặng mấy giây, cuối cùng vẫn nói ra một cái tên.