Bóng người Tô Minh chớp nhoáng, 30 con rối kia đã sắp đến gần anh.
Rất gần.
"Không xong!", Quý Thanh Hòa sốt ruột nói.
30 con rối kia đến gần như thế, Tô Minh có muốn đánh trả thì cũng không còn kịp rồi.
Chúng được làm từ kim loại đặc biệt, độ cứng cực kỳ kinh khủng, còn giỏi về cận chiến.
Sau khi bị chúng đến gần thì chúng sẽ đáng sợ hơn rất nhiều.
"Trách tôi, tôi nên giải thích rõ những con rối ấy với Tô Minh", Quý Thanh Hòa gần như bật khóc, đôi mắt xinh đẹp rưng rưng, cắn chặt đôi môi, áy náy nói.
Nếu như mình nói với Tô Minh trước thì anh sẽ không biết gì mà chọn dùng tốc độ, thân pháp uyển chuyển thông qua vòng 30 con rối này.
"Lần này không phải chuyện anh ta có phá được kỷ lục của tôi hay không, mà là anh ta có thể sống sót dưới tay 30 con rối kia không!", Vu Khung ngẩng đầu, mặt mày lộ rõ sự khinh bỉ và tàn nhẫn.
"Đáng đời thôi, ngu ngục thì lãnh đủ", Trần Thanh Minh lại khôi phục vẻ mặt khinh khỉnh, kiêu ngạo như ngày thường của mình.
Cùng lúc đó.
Dưới ánh mắt của tất cả mọi người.
30 con rối kia đã xông tới trước mặt Tô Minh, rồi đồng loạt ra tay.
"Vèo vèo vèo vèo..."
Từng tiếng gió rít từ bốn phương tám hướng ập đến.
Phối hợp cực kỳ ăn ý khiến lòng người run sợ.
Ngăn cản hết mọi hướng đi của Tô Minh.
Còn Tô Minh, từ đầu đến giờ anh giống như là cố ý tìm chết, không chút chống trả! Hay phản công!
"Đừng mà!", Quý Thanh Hòa hét lên, nước mắt lập tức tuôn rơi.
Ngô Lập Tàng run rẩy, mặt cắt không còn giọt máu. Ông ta biết, Tô Minh tiêu rồi, chắc chắn sẽ chết.
Còn những người khác thì trợn to mắt, nhìn không chớp mắt.
Trong tích tắc ấy.
Ầm ầm ầm...
Cũng không có kỳ tích xảy ra, từng đòn tấn công của 30 con rối xông thẳng tới Tô Minh!
Trông rõ mồn một!