"Ôn con, thực lực của cậu mà dùng thanh kiếm này thì quá miễn cưỡng rồi, cậu dường như muốn tới đến cùng, đến mức không sử dụng được thanh kiếm này nữa à?", đột nhiên Tiêu Nhập Cốt lên tiếng, càng tỏ ra hưng phấn và mong đợi.
Lúc này hắn ta quả thực đã có hơi ném chuột còn sợ vỡ bình, chỉ đành né tránh và chống đỡ.
Không thể giết Tô Minh được.
Chỉ vì Ma La Kiếm quả thực vô địch, cho dù là Tiêu Nhập Cốt cũng chỉ có thể né tránh mũi nhọn mà thôi.
Nhưng cũng chỉ là tạm thời.
Hắn ta cảm nhận được Tô Minh quả thực sắp tới giới hạn rồi.
Quả nhiên, Tiêu Nhập Cốt vừa dứt lời.
Tô Minh giống như lập tức thoát lực vậy.
Không vung nổi Ma La kiếm lên nữa.
"Ha ha ha", đôi mắt thâm thúy đen tối kia của Tiêu Nhập Cốt sáng rực lên, bất giác cười lớn, lao lên về phía Tô Minh.
Nhưng đúng lúc này.
Đột nhiên!!
Phốc!
Thân hình như thế lưu màu đen của Tiêu Nhập Cốt đột nhiên chấn động!
"Ôn con? Cậu cố ý à?", giọng nói của Tiêu Nhập Cốt rất lớn, có chút kinh hãi.
Có thể rõ ràng nhìn thấy, nơi thắt lưng của Tiêu Nhập Cốt đang có máu tươi chảy ra.
Đằng sau Tiêu Nhập Cốt là một bóng hình đen thùi lùi.
Một hình bóng của con rối.
Là Thần Khôi!
Sử dụng Ma La kiếm chỉ là vì muốn thu hút sự chú ý của Tiêu Nhập Cốt.
Khi Tô Minh sử dụng Ma La kiếm, Tiêu Nhập Cốt thứ nhất là do quá tham lam khát vọng có được Ma La kiếm mà tâm thần thất thố, thứ hai do Tô Minh dùng Ma La kiếm nên hắn ta phải chống đỡ đến hết sức, cuối cùng bắt đầu khí tức suy yếu, bắt đầu bị phản phệ rồi tới nỏ mạnh hết đà, đây chính là điểm khiến Tiêu Nhập Cốt buông lỏng.
Cộng hai điểm này lại mới cho Thần Khôi tạo được cơ hội, mà sát chiêu chân chính chính là Thần Khôi.
Thế nhưng.
"Ha ha ha ha rất tốt,