“Cộc, cộc, cộc…”, bên ngoài đại điện truyền lại tiếng bước chân dồn dập và kích động.
Đó là quản gia nhà họ Nguyên đến.
“Gia chủ! Có… Có khách đến, mấy người đó nói là bạn của cậu chủ Nguyên Ương”, quản gia đó cũng là người già của nhà họ Nguyên, được coi là trải sự đời. Ngày bình thường ông ta vô cùng điềm tĩnh nhưng lúc này lại sốt sắng, kích động đến nỗi sắc mặt đỏ ửng.
“Bạn của Ương Nhi?”, Nguyên Chấp có chút kinh ngạc.
Bởi vì ông ta rất rõ, mấy năm nay để bảo vệ hai người con trai có thiên phú võ đạo vô cùng mạnh như Nguyên Ương và Nguyên Địch, chỉ sợ hai người chưa trưởng thành đã yểu mệnh nên Nguyên Chấp rất ít cho hai người ra khỏi nhà họ Nguyên.
Như vậy, về lý mà nói thì Nguyên Ương chắc không có bạn bè mới phải.
Bạn của Nguyên Ương?
Lại còn tìm đến tận đây?
Đúng là kỳ lạ.
“Tổng cộng có ba người, đều ở cấp bậc Đại Đế trung vị. Hơn nữa, đều là người trẻ tuổi, chưa đến một trăm ngàn tuổi”, lão quản gia lại nói, trong giọng nói không kìm chế được vẻ kính sợ.
Ở khu vực Hỗn Độn, rất hiếm có được người ở cấp bậc Đại Đế trung vị dưới một trăm ngàn tuổi.
Vậy mà liền lúc đến ba người, lại còn nói là bạn của Nguyên Ương, vì vậy lão quản gia tất nhiên kích động rồi.
“Vậy sao?”, Nguyên Chấp kinh ngạc.
“Hơn nữa, ba người đó nói họ là bạn kiếp trước của cậu chủ Nguyên Ương! Tôi nghĩ, kiếp trước cậu chủ là tử tướng thành Thi Ma, vậy liệu ba người kia cũng là…”.
“Cũng là tử tướng thành Thi Ma không?”
“Nhanh! Mau đến phòng đợi khách, không được vô lễ! Phải rồi, bảo đám đại trưởng lão cũng đến đó”, Nguyên Chấp hít một hơi thật sâu, mắt sáng lên nói. Trong lúc nói ông ta cũng nhanh bước đi ra bên ngoài đại điện. Dường như ông ta quên mất sự tồn tại của con gái mình.
“Bố ơi!”, Tô Ly định nói gì đó nhưng bị Nguyên Chấp ngắt lời: “Có chuyện gì nói sau đi!”
Nguyên Chấp và lão quản gia nhanh chóng đi về phía phòng đợi khách.
Tô Ly không cam tâm, mím chặt đôi mỏi đỏ mọng, đi theo sau Nguyên Chấp. Nếu nói trước đó đã quyết định bảo bố phải ngăn cản anh trai xảy ra xung đột với Nguyên Ương, thì giờ cô lại càng quyết tâm hơn. Bởi vì, bản thân Nguyên Ương chính là tử tướng của thành Thi Ma chuyển thế đã đủ kinh người, giờ còn có thêm ba người bạn cũng là tử tướng thành Thi Ma chuyển thế.
Tô Ly thực sự không biết nên diễn tả thế nào về cái sự tuyệt vọng và trĩu nặng trong lòng mình.
Một lát sau, Nguyên Chấp, lão quản gia, Tô Ly đã đi tới đại sảnh tiếp khách. Bên trong có đám người hầu và tỳ nữ đang kính cẩn rót trà cho ba thanh niên.
Khi bước vào đại sảnh, ánh mắt Nguyên Chấp bèn co rút lại. Ba thanh niên kia không chỉ là Đại Đế trung vị, mà còn lần lượt là trung vị bốn chuyển, sáu chuyển và bảy chuyển. Trong lòng ông ta chấn động đến nỗi không cách nào diễn tả nổi! Đây cũng quá khoa trương rồi.
Phải biết rằng, dù là Nguyên Chấp - một nhân vật trên bảng lão quái, gia chủ của nhà họ Nguyên trong bốn quốc, ba tông, hai môn, một họ thì cũng chỉ là Đại Đế trung vị tám chuyển mà thôi.
Còn ba người trước mắt, e rằng đã không thể gọi là yêu nghiệt nữa vì nói thế là đang sỉ nhục bọn họ.