Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nhìn kỹ lại lần nữa! Chợt thấy, Tô Minh đã đứng trước một trong số những con Huyết Nộ giao long.  

 

Mặt đối mặt.  

 

Tô Minh giơ tay lên đánh ra một quyền.  

 

Không dùng võ kỹ, càng không dùng thần thông, nhìn trông chỉ như một con kiến ra quyền đánh lên một tòa núi lớn, hiệu quả thị giác cho thấy khoảng cách cực lớn.  

 

Nhưng!!! Sau khi một quyền này được đánh ra...  

 

"Ầm...", con... con Huyết Nộ giao long khổng lồ che lấp mặt trời, đỏ đen tùy ý, khí thế ngợp trời đó lại lập tức vỡ tan, hóa thành huyết thủy đầy trời, ngay cả thần hồn cũng bị đánh nát.  

 

Không chỉ như vậy, Long Kỵ cưỡi trên lưng con Huyết Nộ giao long đó điên cuồng rút lui, trong quá trình rút lui, Long Lân đao trong tay tản phát hàn quang, hướng về phía Tô Minh trầm bổng mà tới, một tia sát ý trầm lãnh chết chóc chói mắt cong lên như tia chớp nháy mắt tiếp cận Tô Minh.  

 

Vốn cho rằng một đòn công kích của Long Lân đao khủng bố này thế nào cũng sẽ tạo nên phiền phức trí mạng cho Tô Minh!!!   

 

Thế nhưng, Tô Minh đến né tránh cũng không né tránh.  

 

"Keng!", đao mang của Long Lân đao rớt xuống trên người Tô Minh, nhưng lại phát ra âm thanh thanh thúy, giống như tiếng kim loại va chạm với nhau.  

 

Đánh trúng rồi! Trên không, Tam vương gia thở phào nhẹ nhõm.  

 

Thánh tôn Minh Nguyệt cũng thở phào một hơi.  

 

Thế nhưng.  

 

Ngay sau đó.  

 

"Công kích như vậy đến gãi ngứa cũng chưa đủ nữa", Tô Minh mỉa mai một câu.  

 

Cái gì?  

 

Bị Long Lân đao chém trúng, Tô Minh lại... thậm chí còn không rách da? Một màn rõ nét hiện ra trước mắt mọi người, khiến người ta nghẹt thở, trên không trung, Tam vương gia lại càng giật mình trợn trừng mắt, không dám tin.  

 

Cùng với lúc đó.  

 

Long Kỵ đang bạo lui bỏ chạy đó định lần nữa vung ra Long Lân đao.  

 

Đáng tiếc, còn có cơ hội đó nữa không?  

 

Tô Minh bước ra một bước.  

 

Nhanh!  

 

 

Quá nhanh rồi! Còn nhanh hơn gấp một trăm ngàn lần so với thuấn di!  

 

Giống như nhìn thấy quỷ, Tô Minh trực tiếp mặt đối mặt với Long Kỵ đang bạo lui đó.  

 

Long Kỵ đang trong lúc rút lui đó đã hoang mang.  

 

"Ầm!"  

 

Tô Minh lại đánh ra một quyền, Long Kỵ đó cho dù toàn thân được trang bị áo giáp Long Lân, cho dù nhìn trông có vẻ phòng ngự cực kỳ đáng sợ, nhưng dưới một quyền này của Tô Minh, áo giáp Long Lân đỏ đen đó liền vỡ thành mảnh nhỏ, bản thân Long Kỵ cũng hóa thành huyết vụ, bao gồm cả thần hồn.  

 

Cùng với lúc đó.  

 

98 con Huyết Nộ giao long còn lại đã ở dưới thân hình của 98 Long Kỵ, điên cuồng xông lên về phía Tô Minh, tới gần Tô Minh.  

 

Tô Minh nhìn trông như đã bị bao vây.  

 

"Hí hí hí hí...", đúng 98 thanh Long Lân đao kiếm từ các hướng không chút kiêng nể gì xuất ra, hàn quang chói mắt, giống như trăng rằm hào hoa phong nhã, coi thường ngăn cản không gian, toàn bộ đều đến xung quanh người Tô Minh trong nháy mắt. Không chỉ có vậy, 98 con Huyết Nộ giao long đó cũng đồng thời cùng lúc ra tay, đều tăm tắp toàn bộ vung vuốt rồng lên, vuốt rồng ngợp trời mang theo sát khí vô tận, cách không chộp tới, từng cái vuốt rồng che lấp một nửa vòm trời, khí tức sát khí dưới vuốt rồng như sắp hóa lỏng, lực chộp tới bạo tạc ẩn chứa bên trong khi còn chưa chạm tới Tô Minh đã khiến cả chiến trường cổ lung lay dao động, cả chiến trường cổ đều trở nên có chút run rẩy.  

 

Nhất thời, từ xa nhìn lại, Tô Minh tựa như một con kiến nhỏ bé bị thiên la địa võng bao vây, giống như một con cá nhỏ bị một đàn cá mập truy sát, tựa như linh dương bị một đàn sư tử chặn đứng.  

 

"Cuối cùng nên chết rồi chứ? Cậu cho rằng giết được một Huyết Nộ Long Kỵ là giỏi lắm sao? Sự khủng bố của Huyết Nộ Long Kỵ nằm ở cả tập thể, cậu giết chết một người nhưng có thể giết chết được cả một nhóm không?", Tam vương gia thì thầm lẩm bẩm, nghiến răng cười gằn, sát ý vô hạn.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK