Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Bên trong thành cũng không phồn hoa, thậm chí có chút tiêu điều.  

 

Rõ ràng là đang đi trên đường phố chính, vậy mà có rất ít ma tu đi lại trên đường, cũng không có nhiều cửa hàng. Một cảnh tượng đìu hiu không diễn tả được.  

 

“Ma Thành Thiên Tâm đã coi như rất phồn hoa rồi, những thành trì khác còn kém hơn”, dường như nhìn ra suy nghĩ của Tô Minh, Tần Khả Ngọc lại giới thiệu một câu.  

 

Tô Minh khẽ gật đầu, bởi vì tò mò mà thỉnh thoảng anh còn nhìn ra xung quanh, cũng coi như hiểu rõ tình trạng cơ bản của những thành trì ở Ma giới, chỉ có một cảm giác - tàn bạo!  

 

Cứ nói đến gạch lát nền đường phố này đi, rõ ràng đều làm bằng đá, nhưng lại nhuộm màu máu tươi, mức độ nhuộm đỏ cực kỳ khoa trương, dường như từng viên gạch đều bị nhuộm hoàn toàn, phải chảy nhiều máu đến thế nào mới có thể đạt tới loại trình độ này chứ?  

 

Mặt khác, trước cửa những căn nhà ở xung quanh đường đi thường có một đặc điểm, chính là có treo đầu lâu, càng là nhà cao cửa rộng thì số lượng và đẳng cấp đầu lâu treo ở cổng càng cao.  

 

“Đầu lâu bị treo trước cổng đều là những cao thủ khi còn sống, bị chủ nhân trong căn nhà đó đánh chết rồi mang ra treo ở cổng, dùng để đe dọa người khác, những cái đầu lâu có thể được treo ở đó khi còn sống chắc chắn là cao thủ, nếu không sẽ không có tư cách bị treo”, Tần Khả Ngọc tiếp tục nói.  

 

Lại đi tiếp, Tô Minh phát hiện ra một chuyện, chính là bước chân của Tần Khả Ngọc có vẻ đang chậm lại, không phải cố tình mà là thả chậm bước chân trong lúc vô tình, Tô Minh nhìn vậy liền hiểu ra, đây là bởi vì trong lòng Tần Khả Ngọc bài xích nhà họ Tần, không muốn về gia tộc cho nên mới làm vậy.  

 

Đây cũng là điều bình thường, những gia tộc ở Ma giới đều là nơi điên rồ không hợp thói thường mà người ta không muốn trở về.  

 

Đáng tiếc, không muốn về thì cũng phải về.  

 

Khoảng mười lăm phút sau.  

 

Đã đến.  

 

Trước cửa một tòa nhà màu xanh đen hùng vĩ, Tần Khả Ngọc hít sâu một hơi, nói: “Nơi này chính là nhà họ Tần”.  

 

Mặc dù bên trên cổng chỉ treo mấy chữ “Nhà họ Tần”.  

 

Ở cổng có gác cổng.  

 

Hai tên gác cổng.  

 

Đứng nghiêm một trái một phải, thực lực của hai tên gác cổng không tính là mạnh, nhưng đều là cảnh giới Tru Mệnh tầng một hai, cũng không yếu lắm.  

 

“Cô hai”, hai tên gác cổng chào hỏi Tần Khả Ngọc một tiếng, lại không hề cung kính như Tô Minh tưởng tượng.  

 

Ngay cả trong ánh mắt của Tần Khả Ngọc cũng hiện lên một vẻ khó hiểu.  



Mặc dù người trong Ma giới Hàn Uyên đều là ma tu, cực kỳ lạnh lùng, cũng không nhiệt tình biểu đạt cảm xúc lắm, cho nên dù rất tôn kính thì giọng nói và thái độ cũng chẳng ra sao, nhưng có thể xác định hai tên gác cổng này thật sự không hề cung kính và tôn kính một chút nào. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK