Luyện thuốc thất bại rồi.
“Tuy tôi không am hiểu luyện thuốc nhưng luyện thuốc là một quá trình đòi hòi sự tinh tế, tâm trạng cần bình lặng, tâm tình của cô lại xao động như vậy, trong lòng dường như còn có tâm sự”, Tô Minh mở miệng nói.
“Một tên thử thuốc như anh thì hiểu cái gì!”, dược nữ nghe vậy liền buông lời chửi mắng Tô Minh, trong giọng nói như đang đè nén lửa giận, thậm chí còn nảy sinh ý nghĩ giết người.
Tô Minh có chút không biết nói sao, dược nữ này đúng thật là ma đầu trong ma đầu, vừa tức giận liền muốn giết người mà!
May mắn thay cô ta lại thu lại sát ý, không thực sự ra tay với anh.
Sau đó dược nữ lại lạnh lùng nói: “Một tên thử thuốc như anh đúng là có chút thú vị, anh còn hy vọng bổn dược nữ sớm ngày luyện chế thành công đan dược? Phải biết rằng, một khi thành công, anh liền phải thử thuốc, phải chịu sự giày vò sống không bằng chết”.
Tô Minh chỉ mỉm cười, anh có thể nói một câu, bất cứ loại thuốc nào đối với anh cũng đều là thuốc bổ không?
“Đi, tiếp tục thu thập dược thảo”, dược nữ suy nghĩ một chút rồi nói, vì luyện thuốc thất bại nên đã không còn dược thảo nữa, chỉ có thể hái thuốc.
Tô Minh lại đáp: “Trước cứ đợi đã, trạng thái bây giờ của cô không ổn định, cho dù thu gom được đầy đủ dược thảo cũng sẽ luyện chế thất bại mà thôi. Không bằng cô thử nói ra, vì sao tâm trạng của bản thân lại bất ổn, nóng nảy như vậy?"
“Anh thật là kỳ quái?”, nơi sâu dưới đáy mắt đỏ màu máu của dược nữ có chút kinh ngạc, tên thử thuốc này quá kỳ lạ rồi, những tên thử thuốc khác lúc nào cũng run rẩy, sợ tới choáng váng nhưng tên thử thuốc trước mắt này thì hay rồi, còn có lòng dạ lo nghĩ những chuyện khác?
Dược nữ không muốn trả lời, tính cách của cô ta vốn trầm lặng ít nói, vẫn luôn giấu kín mọi chuyện trong lòng.
Tuy nhiên, những ngày tháng bức bối này lại khiến cô ta thực sự muốn chửi bới, muốn dốc bầu tâm sự, mà tên thử thuốc trước mắt này dù sao cuối cùng cũng chỉ có con đường chết, anh chỉ là một công cụ, kể cho anh nghe cũng không có vấn đề gì, coi như tán gẫu với không khí đi.
Dược nữ hít một hơi thật sâu, giọng nói càng thêm lạnh băng: “Bổn dược nữ có một người chị gái. Giữa bổn dược nữ cùng người chị gái đó sẽ có một người phải gả cho Đà Sơn Ma. Một khi gả cho Đà Sơn Ma, nếu may mắn kết cục sẽ thảm thương không nỡ nhìn, sống không bằng chết. Do đó, tôi và người chị gái đó đều không muốn kết hôn với hắn ta. Sau đó dưới sự sắp xếp của các trưởng lão trong gia tộc, hai người chúng tôi sẽ có một trận quyết đấu sinh tử, trước mắt tôi không phải là đối thủ của chị ta, nếu muốn chuyển bại thành thắng, chỉ có một loại khả năng, đó là tôi có thể luyện chế thành công Cửu Huyết Ma Nguyên Hoàn, nó có thể trợ giúp thực lực của tôi tăng vọt lên hai cảnh giới nhỏ, thậm chí là ba thì tôi mới có thể giành được phần thắng trong trận chiến với chị gái của mình. Đáng tiếc, Cửu Huyết Ma Nguyên Hoàn không dễ luyện chế như vậy”.
Giọng nói của cô ta càng ngày càng lạnh, cuối cùng sát ý trong giọng nói đã nồng đậm tới mức gió núi xung quanh cũng đông cứng lại!
Dược nữ nói xong, trên khuôn mặt xinh đẹp nhợt nhạt nhưng như phủ một tầng sương lạnh kia khẽ thoáng qua một tia chua xót.
Gia tộc không tồn tại tình thân.
Cho dù là cô ta hay chị gái, trên thực tế đều chỉ là những con cờ của gia tộc.
Đều là những con cờ để gia tộc sử dụng cho liên hôn.
Nơi có người sẽ có ân oán, có ân oán sẽ có giang hồ bởi vậy cho dù là Ma giới Hàn Uyên cũng có gì khác biệt cơ chứ?
Thế lực gia tộc rải rác khắp nơi, các phe phái mọc lên như rừng.
Dược nữ tên gọi là Tần Khả Ngọc.
Chị gái của cô ta là Tần Phong Nhan.