Trong tiếng vang chói tai, Đại Ấn Ngũ Hành kia đã bị vỡ nát thành từng mảnh vụn ngũ hành, hơn nữa còn bị bia Huyền Diệu nhẹ nhàng hấp thụ lấy.
Ở phía xa, toàn thân Đồ Quảng run rẩy, gương mặt nhăn nhó, tưởng chừng như có thể nghe thấy được tiếng xương răng rắc.
Sao có thể?
Hắn ta hiểu rõ uy lực của Đại Ấn Ngũ Hành nhất.
Lúc ở kiếp trước, Đại Ấn Ngũ Hành đã dễ dàng trấn áp Chí Bảo Hỗn Độn thượng phẩm, hơn nữa, đã từng trán áp không chỉ mười hay tám thứ đồ, đối mặt với Đại Ấn Ngũ Hành, tất cả Chí Bảo Hỗn Độn thượng phẩm đều như giấy mỏng, cũng chỉ vậy mà thôi.
Nhưng trước mắt…
Đó không chỉ là con bài lớn nhất.
Mà lại là mạnh nhất.
Huống hồ, ở kiếp trước, để thu thập được ngàn thanh kiếm bậc Hỗn Độn này, Chu Tàng Kiếm đã phải hao phí biết bao nhiêu tinh lực, trải qua biết bao nhiêu tình huống sinh tử!
“Cho nên, tôi nói, tôi là anh trai mà cũng chính là át chủ bài của Ly Nhi, chưa đủ sao?”, Tô Minh khẽ cười, liếc mắt nhìn Chu Tàng Kiếm, sau đó nhìn sang Nguyên Chấp.
Trong lúc nói chuyện.
Đột nhiên, Tô Minh khẽ chuyện động, lại đối mặt với Nguyên Ương.
Anh nâng tay lên.
Nắm lấy cổ Nguyên Ương.
Nguyên Ương giãy dụa, cả người vùng vẫy, vô cùng kinh sợ, hắn ta cảm thấy như thần chết đã đến gần rồi.
Vốn dĩ anh đã nể tình Ly Nhi là huyết mạch của nhà họ Nguyên, Nguyên Ương cũng xem như là anh trai cùng cha khác mẹ của Ly Nhi nên chỉ cần trước đó Nguyên Ương không thể hiện có sát ý thì có lẽ anh cũng sẽ không ra tay.
Nhưng hắn ta lại từ mình tìm chết…
Vậy thì đừng trách anh tàn nhẫn.
“Đừng!”, sắc mặt Nguyên Chấp thay đổi, quát lớn, hơi thở trên người trong thoáng chốc cũng đã dâng trào, đã muốn ra tay, chuẩn bị hành động.
“Anh, giết chết hắn đi!”, Tô Ly lại đồng thời lên tiếng, âm thanh lạnh lùng.
Vẫn là câu kia, đối với anh trai Tô Minh này, cho dù không có bất kỳ quan hệ huyết thống nào nhưng địa vị của anh ở trong lòng cô ấy cũng cao hơn gấp nhiều lần so với Nguyên Ương hay toàn bộ nhà họ Nguyên.
Cô hiểu biết tính cách của Tô Minh.
Cô tuyệt đối không hy vọng Tô Minh bởi vì mình mà tha cho Nguyên Ương – kẻ đã thể hiện rõ là muốn giết mình, dựa vào đâu chứ?
Kẻ giết người rồi cũng bị người giết.
Huống hồ, bản thân Nguyên Ương cũng đã có ý định muốn giết mình, dù hắn ta không thể hiện rõ ràng nhưng cô cảm nhận được đấy! Ha ha!
“Mày thử xem!”, vẻ mặt Nguyên Chấp thoáng chốc đã trở nên hung tợn, đột nhiên ông ta lại bùng phát khí thế, bao phủ trên người Tô Ly.
Sát ý vô cùng nặng nề.
Không hề che giấu.
Khí tức bao trùm, sát khí tụ lại
Đúng!
Nguyên Chấp ông ta không dám đấu với Tô Minh thì thế nào? Dù là Tô Minh thật sự giết chết con trai Nguyên Ương của ông ta đi chăng nữa.