Mặc dù đối phương nhìn có vẻ trẻ tuổi nhưng trên thực tế hắn ta đã mấy triệu tuổi rồi. Đầu tiên, về cảnh giới võ đạo, không ngờ đối phương lại đạt tới cảnh giới Dung Đạo.
Cảnh giới Đạo chia thành Văn Đạo, Hằng Đạo và Dung Đạo. Dung Đạo là một cảnh giới lớn cuối cùng trong cảnh giới Đạo. Đương nhiên là cực kỳ mạnh. Huống chi, đối phương không chỉ là cảnh giới Dung Đạo mà còn là cảnh giới Dung Đạo tầng bốn. Thậm chí Tô Minh còn có một loại trực giác mãnh liệt rằng sức chiến đấu thực tế của đối phương còn vượt xa cả cảnh giới đó.
"Nhóc Tô, nên dùng phân thân Hỗn Độn Long Quy kia rồi", thiên nữ Tạo Hóa nhắc nhở anh nhưng Tô Minh từ chối. Bởi vì anh biết rõ một khi bản thân dùng thần hồn phân thân Hỗn Độn Long Quy thì ông lão Côn U và mấy lão quái vật khác trong tộc Côn Hỗn Độn đều sẽ ra tay.
Bây giờ hai phe đều ngầm thỏa thuận sẽ không ra tay.
"Cậu nhóc, để tôi dạy bảo cậu nhé", ngay sau đó, đột nhiên Đế Côn Bằng nhếch miệng cười lộ ra sát khí nói.
Hắn ta vừa nói thì.
Vèo!
Trường kích sau lưng hắn ta nhoáng lên, rồi cầm trong tay đâm thẳng về phía Tô Minh. Đế Côn Đằng vừa đánh ra kích này thì khoảng hàng tỷ đường không gian giao nhau bắt đầu nứt ra.
Biến thành hư vô, Hỗn Độn sôi trào.
Ý chí võ đạo của thế giới Đại Thiên bị nghiền nát thành từng mảnh từng mảnh. Ngay cả quy luật Đại Đạo cũng có rất nhiều cộng hưởng nứt vỡ.
Chỉ thấy mũi kích đâm về phía trước lóe lên vẻ sắc lạnh như sao băng. Nó đã gần như ở ngay trước người Tô Minh. Rõ ràng chỉ là một kích nhưng loại cảm giác nguy hiểm này lại giống như một vụ nổ của hàng loạt tầng võ đạo xếp chồng lên nhau. Sức công phá khủng bố đó cho dù là đẳng cấp lão quái vật như ông lão Côn U, Phó Nhị Điện Chủ cũng phải nhìn bằng ánh mắt hết sức nghiêm trọng.
"Keng!", vẻ mặt Tô Minh cũng nghiêm lại. Rõ ràng là nguy hiểm đến cùng cực đang rít gào, không thể tránh, nhưng anh vẫn giơ kiếm, dốc hết sức mạnh chém ra một kiếm. 900 triệu sức mạnh, Sinh Tử Nhị Khí, kiếm ý Thăng Hoa đỉnh phong, quy luật không gian tầng bốn... Tất cả đều dùng tới.
Vả lại, cố gắng hết sức chém ra một kiếm chồng 1999 kiếm, đây đã là cực hạn trước mắt mà anh có thể làm.
Thế nhưng... Kiếm mang vừa mới vút ra.
"Keng!", kiếm mang vỡ vụn. Cứ thế mà vỡ vụn một cách hết sức dễ dàng. Thậm chí nó còn chưa kịp chạm vào mũi nhọn của trường kích.
Tiếp theo rõ ràng có thể thấy được cánh tay của Tô Minh bắt đầu nứt ra, đầm đìa máu tươi, lộ ra xương trắng, kinh mạch xoắn lại, trông vô cùng thê thảm. Mà Long Ngục Kiếm trong tay lại hóa thành hư vô. Sự chênh lệch quá rõ rệt!
Cùng lúc đó, mũi trường kích đã đâm tới trước mặt Tô Minh.
Đến tận lúc này, rất nhiều cao thủ có mặt ở đây mới nhận ra, một kích nhìn như tùy ý kia không chỉ ẩn chứa sức mạnh mênh mông không thể diễn tả của đất trời, rồi sức mạnh của Đại Đạo mà còn có cả kích ý mạnh đến nỗi phản phác quy chân dỉnh phong.
Kích ý phản phác quy chân mạnh đến nỗi ớn lạnh. Còn là Phản phác quy chân đỉnh phong. Quá mạnh!