Trò đùa này cũng lớn quá đi?
“Xin lỗi thì khỏi cần! Nhưng đừng ở đây quấy rầy tôi”, Tư Đồ Phụng mở mắt ra, quét nhìn bà lão, nói.
Kể cả đối phương là Đại Đế, là là người có thể giết chết mình và những người bên cạnh mình.
Nhưng vậy thì đã sao?
Gã cũng không thèm để ý.
Bởi vì, chỉ cần bà lão này dám có chút ý nghĩ gì thì ý chí Đại Đạo ở thế giới Đại Thiên đều đều có thể tiêu diệt điện Hoàng Tuyền, bởi nhà Tư Đồ cho ý chí Đại Đạo rất nhiều lợi ích, lúc đó họ sẽ phái tàu con thoi tác chiến đến tiêu diệt điện Hoàng Tuyền thôi.
Lúc đó điện Hoàng Tuyền có còn là cái thá gì.
“Vâng vâng, tôi sẽ đi ngay”, nghe thấy Tư Đồ Phụng thản nhiên nói, Nhị Phó Điện Chủ không dám có gì bất mãn mà khẽ khom người rồi rời đi.
Lúc Nhị Phó Điện Chủ rời đi thì tất cả mọi người ở đây đều với tâm trạng phức tạp.
Đúng là xương cốt như bị người ta bẻ gãy hết cả.
Thậm chí nhiều người còn lùi về sau, dường như sợ chỉ cần tim mình đập nhẹ cũng làm phiền Tư Đồ Phụng.
Tư Đồ Phụng không nhắm mắt tu luyện nữa, mà là đứng phắt dậy.
Gã khẽ nhìn lên bầu trời.
Gã nhận được truyền âm của bùa truyền âm.
Em trai Tư Đồ Nhung của gã ngồi tàu con thoi tác chiến sắp đến nơi rồi.
Tư Đồ Phụng rất lạnh lùng, được coi là một kẻ cuồng võ đạo.
Nếu không thì cũng không thể nào tu luyện được cảnh giới Giới Chủ khi chưa đến 30000 tuổi, hơn nữa sức chiến đấu còn hơn cả cảnh giới.
Dường như gã lạnh lùng và máu lạnh với tất cả mọi người.
Nhưng hoàn toàn khác với em trai Tư Đồ Nhung của mình.
Bởi vì, ba ngàn năm trước Tư Đồ Phụng từng tu luyện nhập ma, làm tổn thương bổn nguyên.
Muốn khôi phục bổn nguyên thì cần anh chị em ruột lấy ra máu xương bổn nguyên của mình để giúp gã.
Lúc đó, trong bao nhiêu anh chị em, chỉ có em trai Tư Đồ Nhung không do dự mà lấy ra máu xương bổn nguyên của mình cho gã.
Cũng chính vì vậy mà cảnh giới võ đạo của em trai bị giảm xuống một cảnh giới nhỏ.
Có thể nói, em trai Tư Đồ Nhung của gã, cũng vì thế mà căn cơ võ đạo bị ảnh hưởng.