Quá khoa trương.
"A a a...", Cố Đình Tiêu chật vật giãy dụa! Cuối cùng phải đi tới đích cuối sinh mệnh.
Cố Đình Tiêu nhìn về phía Tô Minh, hoảng loạn, sợ hãi, thậm chí còn có chút cầu xin.
"Tô Minh, tha cho tôi đi, tôi có thể cho cậu nhiều hơn, tôi đã từng là Đại Đế trung vị, tôi nắm giữ ba môn cấm thuật Đại Đạo, tôi có vô số thần thông, bí pháp, nếu tôi sống tôi đều có thể đưa hết cho cậu!", Cố Đình Tiêu lớn giọng nói.
Thế nhưng, những thứ này có sức hấp dẫn với Tô Minh không?
Không có.
Bởi vì, bên cạnh Tô Minh đã có Thiên Nữ Tạo Hóa.
Lúc này phía cuối Cửu Thiên.
Gương mặt nhu động của ý chí Đại Đạo đó lại lần nữa nhúc nhích, nhìn kỹ thì thấy trên gương mặt đó có sự hối hận, có kinh hãi, có lo lắng, có cả vẻ nhớn nhác nữa!
Vốn là lường trước Tô Minh hẳn phải chết, sau đó dùng trận Đại Đạo Tinh Thần vây khốn Nhân Ma, một công đôi việc, một lần xử lý cả hai người.
Nhưng không ngờ... hiện thực hoàn toàn không như thế.
Cố Đình Tiêu lại sắp bị Tô Minh đánh chết rồi?
Kết quả kém nhất mà ý chí Đại Đạo sở liệu cũng chỉ là Nhân Ma và Tô Minh cùng đồng quy vu tận mà thôi.
Nhưng kết quả...
Kết quả này quả thực là xôi hỏng bỏng không rồi.
Bởi vì, hạt giống Hỗn Độn và cây Thế Giới đều sắp rơi vào tay Tô Minh.
Trừ khi bây giờ ông ta ra tay cứu Cố Đình Tiêu.
Nhưng mà không thể làm vậy được.
Hơn nữa, Đại Đạo cũng không chắc chắn liệu bản thân chỉ động dụng được một chút thực lực thì có cứu được Cố Đình Tiêu hay hông?
Chẳng những không cứu được, mà còn dẫn đến căn nguyên bị hao tổn, Đại Đạo giáng cấp, dẫn tới văn minh hắc động, mất nhiều hơn được.
"Vô dụng, Nhân Ma, cậu đúng là thứ vô dụng đáng chết!", Đại Đạo tức giận đến cực điểm, cũng có chút tự trách mình.
Ông ta không nên dùng 'Vây Đế Tinh Thần Đại Trận', như vậy thì lúc trước Cố Đình Tiêu muốn bỏ chạy, ít nhiều còn có thể làm được, vậy thì hạt giống Hỗn Độn và cây Thế Giới cũng sẽ không bị rơi vào tay Tô Minh.
Bây giờ nói cái gì cũng đã muộn rồi.
“Một khi cây Thế Giới và hạt giống Hỗn Độn rơi vào tay Tô Minh thì tốc độ trưởng thành nhất định sẽ tăng lên rất nhanh. Cũng may cây Thế Giới và hạt giống Hỗn Độn không dễ dàng bị khống chế và luyện hóa như vậy chăng? Nhân Ma phải thông qua mấy chục lần chuyển thế, tiêu tốn hơn 1 tỷ năm mới miễn cưỡng nắm bắt được. Tô Minh! Cậu có nghịch thiên đến nỗi nào cũng không thể làm được trong ba ngàn đến năm ngàn năm được?”, ý chí Đại Đạo suy nghĩ.
Hiện giờ Tô Minh đã mạnh đến mức không thể tưởng tượng được.
Nếu như tiếp tục tăng thực lực và tốc độ tu luyện thì chẳng phải những đứa con Đại Đạo từng đổ bộ vào thế giới Đại Thiên sẽ bị Tô Minh giết chết sao?
Ý chí Đại Đạo tin rằng, Tô Minh nhất định phát hiện được lợi ích khi giết được những đứa con Đại Đạo, nếu không thì Tô Minh đã không tìm cách giết Chu Kình.
“Một khi tất cả những đứa con Đại Đạo đều bị hắn giết thì bổn tọa sẽ mất quyền nắm giữ thế giới Đại Thiên! Không! Tuyệt đối không thể!”, ý chí Đại Đạo điên cuồng gào thét: “Tuyết đối không thể như vậy”.
Sau đó ý chí Đại Đạo nhướn mày lên rồi nhìn về phía hoàng triều Bất Tử, nhìn phía ‘Đại trận Khốn Đế Tinh Thần’.
Dần dần ý chí Đại Đạo cũng bình tĩnh lại.
“Trong thời gian ngắn không thể xuất hiện ‘Đại trận Khốn Đế Tinh Thần’, bổn tọa có thể sắp xếp một số việc”, ý chí Đại Đạo có suy nghĩ mới, từ đó cố hết sức vây khốn Tô Minh.
“Thời đại của Đại Đế chắc cũng sắp đến rồi”, ý chí Đại Đạo cuối cùng cũng có một quyết định điên cuồng.
Giống như Tô Minh và thiên nữ Tạo Hóa suy đoán. Từ đầu đến cuối, ý chí Đại Đạo nói là bị thương, thế giới Đại Thiên không có điều kiện chứng đạo thành đế, đều là nói dối.
Đều là lời nói dối mà ý chí Đại Đạo dựng lên.
Nếu như ông ta muốn thì bất cứ lúc nào cũng có thể khởi xướng thời đại Đại Đế.
“Thời đại Đại Đế đến rồi, những lão quái thai, thần tử đại đế hay di chủng tiền sử cũng sẽ xuất hiện như nấm sau mưa”, ý chí Đại Đạo lại cười lạnh một tiếng, nụ cười tàn nhẫn và mong đợi.
Tô Minh!
Chẳng phải cậu rất yêu nghiệt sao?
Để xem cậu có thể sống sót trong tay đám lão quái thai và di chủng tiền sử không?
Huống hồ, lúc Tô Minh bị nhốt trong ‘Đại trận Khốn Đế Tinh Thần’ thì ý chí Đại Đạo nhất định sẽ liên hệ với những lão quái vật và di chủng tiền sử kia.
Những ánh sáng quy luật hay đại đạo thần thông, bản thân ông ta là ý chí Đại Đạo nên đều có những thứ này.
Nếu thời đại Đại Đế xuất hiện thì cho họ những thứ này chẳng phải được rồi sao?
“Nếu bức ép bổn tọa thì bổn tọa có thể mở hết cửa hỗn độn giữa khu vực Hỗn Độn và thế giới Đại Thiên, lúc đó còn sợ không giết chết được cậu sao?”, sát ý của ý chí Đại Đạo đối với Tô Minh đã lên đến mức mất kiểm soát.
…
Đồng thời lúc này, Cố Đình Tiêu đã đứng bên bờ vực thẳm của cái chết.
Hắn ta mất kiểm soát về cơ thể mình, biến thành con gà con mà Tô Minh có thể di chết bất cứ lúc nào.
Vốn dĩ cây Thế Giới và hạt giống Hỗn Độn không thể giúp Cố Đình Tiêu chiến đấu trực tiếp nhưng đến lúc sinh tử thì dù thế nào cây Thế Giới và hạt giống Hỗn Độn cũng phải giúp chủ nhân của mình chống lại, bằng giá nào cũng phải bảo vệ chủ nhân.
Nhưng, gặp phải kho tàng huyết mạch của Tô Minh thì kho tàng huyết mạch khóa chặt hai thứ này khiến chúng không dám cũng không có cơ hội ra tay.
Vô cùng chấn động, ngay cả Tô Minh cũng chấn động. Bởi vì kho tàng huyết mạch hết lần này đến lần khác làm mới nhận thức của anh. Quá mạnh! Ngay cả hạt giống Hỗn Độn và cây Thế Giới ở trước mặt nó mà cũng chỉ biết run rẩy.
Đúng là vô địch!
Ý chí Đại Đạo ở bên trên cũng đang nhìn xuống, cũng vô cùng chấn động và kinh hãi.
Nỗi kiêng kị đối với kho tàng huyết mạch đã nghẹn ứ ở cổ họng.
“Không!”, cùng với tiếng gào rống không cam tâm, thể xác của Cố Đình Tiêu hóa thành vũng máu hư vô.
Đồng thời lúc này, thần hồn của Cố Đình Tiêu như muốn tháo chạy. Điều này Tô Minh sớm đã đoán ra được.