Hai người họ không thể cử động được nữa.
Như rơi vào đầm lầy vô biên, bị giam cầm chôn chặt, không thể động đậy.
Ngoại trừ hai người họ, Cơ Uyên, Cơ Đằng còn có những người khác của nhà Cơ tại Đế Thành trong nháy mắt đột nhiên...
Tô Minh di chuyển.
Sau đó, từng bóng người ngã quỵ xuống nền đất, kèm theo đó còn có những chiếc cổ nát bấy của những người đó.
Tô Minh, quá hung tàn.
Một người cũng không bỏ qua.
Sau hơn chục nhịp thở, cả nhà họ Cơ, trừ hai người Cơ Thương Hải và Cơ Khâm, tất cả các thành viên khác trong nhà họ Cơ đều trở thành một cỗ thi thể, bao gồm hàng trăm thanh niên tu đạo võ giả đã tiêu tốn không biết bao nhiêu tiền tài để bồi dưỡng ra.
Một mảnh máu tươi.
Khiến người khác phải ớn lạnh.
Đám đông vây xem càng không dám thở mạnh, vô cùng khiếp sợ trong im lặng.
“Giết ... Giết ... Giết tôi đi!”, Cơ Khâm cầu khẩn, vừa van xin vừa khốn khổ dập đầu.
Tô Minh đứng yên bất động.
Châm vàng vừa ra.
Đặt châm xuống cơ thể của Cơ Khâm và Cơ Thương Hải, khiến dây thần kinh mẫn cảm của họ được gia tăng.
Sau đó tròn một giờ.
Tô Minh đúng là một nhà nghệ thuật về cái chết.
Anh triển khai các kiểu thủ đoạn khiến người khác ớn lạnh đến tận sống lưng, khiến người khác nếm thử cảm giác sống không bằng chết khủng khiếp thế nào.
Nhìn thấy vậy khiến những người vây xung quanh đều sợ đến nỗi mềm nhũn chân.
Một tiếng sau, cả Cơ Thương Hải và Cơ Khâm đều chết.
Còn nhà họ Ngụy và nhà Công Tôn lúc này cũng vô cùng tuyệt vọng.
Thế lực chống lưng ở Huyền Linh Sơn của hai nhà Công Tôn và nhà họ Ngụy sau khi nhận được tin cứu mạng của họ thì đều không thèm để ý, trực tiếp từ bỏ luôn.
Dù sao thì không phải tất cả thế lực ở Huyền Linh Sơn đều tự cao tự đại như thế.
Mặc dù rất nhiều tu giả võ đạo của Huyền Linh Sơn cảm thấy việc một mình Tô Minh tiêu diệt Phiêu Diểu Tông có thể có bóng dáng của gia tộc hộ thần, chứ họ không tin rằng một mình Tô Minh có thể tiêu diệt thế lực hạng một của Huyền Linh Sơn.
Nhưng kể cả như vậy thì họ vẫn luôn coi Tô Minh là người rất nguy hiểm.