Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Hôm nay lại càng náo nhiệt hơn, nguyên nhân rất đơn giản, đã cách nhiều năm rồi mới có người muốn thử cầm kiếm.  

 

Cầm lấy thanh kiếm truyền kỳ, đầy màu sắc thần thoại đó.  

 

Kiếm trường của Vô Lượng kiếm thành chính là một quảng trường rộng rãi thoáng đãng, thanh kiếm ở ngay chính giữa kiếm trường, trông có vẻ như là một thanh kiếm bình thường, nhưng nghe nói còn tồn tại lâu hơn cả Thành chủ của Vô Lượng kiếm thành.  

 

Thanh kiếm đó, rất mạnh!  

 

Hàng tỷ năm nay, vô vàng kiếm tu yêu nghiệt vô song đã từng muốn lấy thanh kiếm đó đi, nhưng lại không một ai có thể làm được…  

 

Thậm chí, có thể đến gần thanh kiếm trong vòng mười bước cũng có rất ít kiếm tu.  

 

Đến mấy ngàn năm gần đây, Vô Lượng kiếm thành đã có lệnh, ngoại trừ kiếm tu được phủ Thành chủ của Vô Lượng kiếm thành công nhận thì những kiếm tu khác sẽ không có cơ hội được thử cầm kiếm, vì nếu bất kỳ kiếm tu ở cấp bậc nào cũng có thể đến thử lấy kiếm thì chính là một sự sỉ nhục với thanh kiếm.  

 

Hàng chục triệu năm qua, bình quân có đến hàng trăm ngàn năm mới có thể có một kiếm tu được Vô Lượng kiếm thành công nhận, sẽ có được cơ hội thử cầm kiếm.  

 

Lần cầm kiếm trước chính là đệ tử thứ hai Nghiêm Hà của Thành chủ Tiêu Quân, Nghiêm Hà cũng có được thành tích khiến người ta kinh người, khi cô ta cách thanh kiếm còn ba bước mới dừng lại, cũng xem như đã rất gần với thanh kiếm rồi…  

 

Hơn nữa, ở trên sân, Lục Tiên Kiếm Thể của Nghiêm Hà đã hoàn thiện, còn đột nhiên được lĩnh ngộ, kiếm ý tăng lên một cấp bậc nhỏ, nghe nói, Nghiêm Hà còn vì vậy mà đạt được truyền thừa của thanh kiếm đó, thu hoạch được một thần thông kiếm đạo đáng sợ.  

 

Sau này, Nghiêm Hà đã được Tiêu Quân nhận làm đệ tử.  

 

Cách cả mấy trăm nghìn năm, lại có người được Thành chủ chấp thuận, thử cầm kiếm, đây đương nhiên là chuyện lớn, hàng tỷ kiếm tu của cả Vô Lượng kiếm thành, ai lại không mong đợi?  

 

Ai lại không muốn đến nhìn thử?  

 

Huống hồ, kiếm giả thử cầm kiếm kia tên Huyền Diễm Thiên Lan, có tin tức truyền ra Thành chủ vô cùng xem trọng cô gái này, thậm chí còn vì cô gái này mà đã mời vị lão tổ tông trong phủ Thành chủ có thể nhìn trời, xem tướng, dự đoán tương lai kia xem cho một quẻ.  

 

Hơn nữa, nghe nói, Huyền Diễm Thiên Lan chính là thể chất cấm kỵ Hồng Mông Thể đỉnh cao nhất, thần bí nhất, chỉ được ghi chép trong sách cổ lại cộng thêm vận mệnh kiếm thể.  

 

Vận mệnh vốn rất huyền diệu, vô thường, kỳ lạ, thần bí…  

 

Vận mệnh kiếm thể lại càng như vậy.  

 

Lớn mạnh như vận mệnh kiếm thể sẽ tạo ra kỳ tích sao?  

 

Có thể khiến Huyền Diễm Thiên Lan phá vỡ khoảng cách cách thanh kiếm ba bước của Nghiêm Hà không?  

 

Khiến người ta rất mong đợi.  

 

Trên kiếm trường rộng lớn, trống trải đã sớm đông nghịt người qua lại, trong đó, khu vực cận kề thanh kiếm ở chính giữa nhất đã được đặc biệt giữ lại dành riêng. Đó là khu vực thuộc về phủ Thành chủ, cũng là khu vực mà tất cả khách quý phủ Thành chủ mời đến ngồi xem, đã được sắp xếp ghế ngồi, trước mắt, người của phủ Thành chủ và cả khách quý đều vẫn chưa đến, nhưng đã có một vài người hầu đang nghiêm túc sắp xếp một ít đồ ăn vặt trên bàn như linh quả, thịt khô.  

 

Trên kiếm trường, mặc dù người qua người lại, nhưng không hề ồn ào, thậm chí còn khá yên tĩnh.  



Bỏi vì, kiếm tu đa phần đều ít nói, rất trầm mặc. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK