“Bố, đừng tuyệt vọng, đúng, tên nhóc đó quả thực giống như sự tồn tại của một chiến thần, mạnh mẽ tới mức làm mới mọi nhận thức trong giới võ đạo, cũng vì lẽ đó, hắn ta vô cùng bành trướng!”, ánh mắt Cơ Khâm lập lòe, trong đôi mắt nham hiểm tràn đầy chờ mong cùng hưng phấn: “Hắn bây giờ không buông tay đuổi giết ông Châu, ha ha, đây chính là hành vi tự tìm đường chết. Chỉ cần ông Châu trốn được về Phiêu Diểu Cung, tên nhãi đó không cẩn thận cũng sẽ chôn thân ở Phiêu Diểu Cung, Phiêu Diểu Cung đường đường là tông môn lớn của Huyền Linh Sơn, nào có đơn giản như vậy, cho dù tông chủ đã chết, nhưng vẫn còn rất nhiều thủ đoạn kỳ dị khác”.
“Ồ?”, hai mắt Cơ Thương Hải sáng lên: “Thật sao?”
“Đương nhiên, bố, phần lớn thời gian những năm này con đều ở Huyền Linh Sơn, rất nhiều chuyện cũng hiểu một chút”, Cơ Khâm khẳng định: “Bố, chúng ta cứ đợi tin tức tên nhãi đó chết ở Phiêu Diểu Tông là được, một lát nữa con sẽ liên hệ với bạn bè ở Huyền Linh Sơn bên kia, có thể nhận được khái quát tin tức ở đó bất cứ lúc nào”.
Đúng lúc này, Công Tôn Hạ và Ngụy Chấn Phong cũng bước tới: “Cơ gia chủ, chúng ta cần bàn bạc một chút, Lam Lại đã chết rồi, cộng thêm việc hôm nay Tô Minh còn có thể giết chết cả tông chủ Phiêu Diểu Cung, kế hoạch của chúng ta…”
Nét mặt của Công Tôn Hạ cùng Ngụy Chấn Phong đều khẽ trắng xanh, bọn họ bị dọa cho không nhẹ, bắt đầu chần chừ lo lắng không yên, kế hoạch đã được thảo luận xong trước đó rốt cuộc có còn phải thực hiện nữa không?
Tô Minh quá khủng bố!!!
Ngộ nhỡ bị những người bị mình tính kế trên cuộc thi giao lưu giữa 8 viện võ đạo lớn nhìn thấu những trò dối trá và Đông Lâm sát trận thì đều phải chết!
Hai người Công Tôn Hạ và Ngụy Chấn Phong dao động, họ đều đang có suy nghĩ muốn từ bỏ.
“Được, bàn thôi”, Cơ Thương Hải gật đầu.
Nhóm người ngồi lên Rolls Royce, Maybach… lao nhanh về khu vực Đế Thành.
Mà Tô Minh giờ phút này đã tiến vào Long Lâm.
Long Lâm, khu rừng nguyên sinh lâu đời nhất hiện đang tồn tại ở Hoa Hạ.
Người bình thường không biết rằng, Long Lâm không chỉ là một khu rừng nguyên sinh như vẻ bề ngoài mà nó còn là lá chắn ngăn cách giữa chân giới và thế giới tục.
Băng qua Long Lâm sẽ tiến vào hạ giới Huyền Linh Sơn của chân giới.
Tốc độ của Tô Minh rất nhanh, đặc biệt là ở trong Long Lâm, không hề chậm lại, giống như một luồng ánh sáng lao đi vun vút.
Gương mặt của ông Châu đang bay trên bầu trời đã tái nhợt, là sự kinh hãi cùng rùng rợn.
Ông ta tưởng rằng, tới được Long Lâm, bản thân bay bên trên còn Tô Minh thì bị rừng rậm bên dưới cản trở, nhất định có thể thoát khỏi anh...
Nhưng đâu ngờ...