Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Chết tiệt!”, sắc mặt Huyền Sơ Tình biến đổi, thân người mơ hồ, thân pháp thi triển đến cực độ. Cô ta lại giơ tay lên đẩy Tô Minh ra.   

 

Cũng đúng lúc này, trong lúc Huyền Sơ Tình đẩy Tô Minh ra, oán thú cũng đợi thời khắc này nên nó quất đuôi một cái. Chiếc đuôi màu đen như từ trên trời giáng xuống, như đao của thần chết, vô cùng sắc bén, lạnh lùng nhưng vô cùng nhanh…  

 

Đuôi quất về phía Huyền Sơ Tình, rất gần, cũng rất nhanh.   

 

Cộng với ban nãy Huyền Sơ Tình đẩy Tô Minh ra mất chút thời gian, vì vậy cô ta lùi ngay về sau định xuất chiêu ra chắn lại thì cũng không kịp.   

 

“Phụt…”, lúc này trên vai Huyền Sơ Tình đã chảy máu, cô ta đã bị đánh trúng.   

 

Cũng may là không phải đòn chí mạng.    

 

Đau đớn cực độ khiến Huyền Sơ Tình cắn chặt răng, không do dự gì mà dốc hết sức xuất kiếm.   

 

Két, két, két… Kiếm liên tục đánh lên người oán thú.   

 

“Hú, hú…”, oán thú vốn bị thương, lần này lại bị đánh trúng. Lúc đầu là giãy dụa gầm rú, sau đó tan nát hóa thành hư vô, màu đen cũng biến mất…  

 

Oán thú đã chết…  

 

Từ đầu đến cuối Tô Minh không hề ra tay, kể cả khi nhìn thấy Huyền Sơ Tình bị thương.   

 

Tu giả võ đạo… Có ai không bị thương đâu.   

 

Tô Minh có mặt ở đây để bảo vệ cho Huyền Sơ Tình không chết thôi, còn lại thì tự cô ta phải chiến đấu. Như vậy sẽ có lợi cho cô ta.   

 

“Một oán thú cấp bốn”, Huyền Sơ Tình thở hổn hển, trên trán toát mồ hôi, khuôn mặt xinh đẹp có chút tái nhợt, có chút sợ hãi.   

 

Oán thú cấp bốn mạnh lắm rồi, lại còn ở thực lực cảnh giới Tiên Vương tầng bảy tầng tám.   

 

Còn Huyền Sơ Tình ở cảnh giới Tiên Vương tầng năm.   

 

Cũng may cô ta có thể chiến đấu vượt cấp…  

 

Tất nhiên, chiến đấu vượt cấp của cô ta cũng có hạn. Chắc có thể đánh lại được oán thú ở cấp bậc như ban nãy.   

 

“Đưa tay cho tôi!”, Tô Minh nói.   

 

“Á?”, Huyền Sơ Tình có chút không hiểu, còn có chút xấu hổ.   

 

“Á cái gì mà á? Tôi trị thương cho cô!”, Tô Minh nói, sau đó không nói gì thêm mà trực tiếp cầm lấy tay của Huyền Sơ Tình.   

 

Ngay lập tức vết thương của Huyền Sơ Tình được phục hồi nhanh chóng khiến cô ta ngây người ra như gặp ma.   

 

Chuyện này… Chuyện này…  

 

Còn trong phủ thành chủ lúc này…  

 

Trên màn hình hiển thị cũng phát trực tiếp quá trình chiến đấu ban nãy.   

 

Vô cùng nguy hiểm!  

 

Lạc Ngưng Nhi suýt nữa kinh hãi hét lên. Cô ta căng thẳng vô cùng, những người khác nhìn thấy cảnh trên màn hình thì cũng căng thẳng theo.   

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK