Sau đó mười sáu càn khôn phân làm trận nhãn, lập thành ba mươi hai phương. Nhất thời, ba mươi hai chùm sáng Li Hỏa đều vụt lên. Trong Li Hỏa có Đế Đạo, Hư Không đạo, có Vạn Pháp đạo và Tinh Thần đạo.
Đạo nào cũng như nhau.
Mỗi chùm sáng Li Hỏa đều ngưng kết lại rồi nhanh chóng hình thành nên hỏa trận.
Trên hỏa trận đó có các ngọn lửa thần bí đang xoay vòng.
Hỏa trận xoay vòng không sơ hở.
Trong lúc yên tĩnh, có đòn tấn công đầy uy lực không thể tưởng tượng nổi như một mặt trời đang thiêu đốt vạn vật.
“Đi!”, Diệp Mộ Cẩn hét lớn, hai tay giơ lên điều khiển hỏa trận rồi đánh về phía Minh Viêm.
Hỏa trận này mạnh đến mức nào?
Không ai rõ nhưng có thể nhìn thấy sắc mặt Diệp Mộ Cẩn trắng bệch. Rõ ràng thi triển hỏa trận này tiêu hao rất nhiều sức lực.
Ngoài ra, cùng với hỏa trận được thi triển thì ý chí thế giới Tiểu Thiên bắt đầu thần phục.
Ở cuối chân trời, pháp tướng ý chí thế giới Tiểu Thiên đang khom người với Diệp Mộ Cẩn.
Không chỉ vậy, cả thế giới Tiểu Thiên lúc này, không chỉ có Chiến Uyên mà tất cả những nơi khác cũng đều bị khóa chặt, không lưu động được. Có cảm giác sẽ bị ngọn lửa thiêu cháy bất cứ lúc nào.
Cả thế giới Tiểu Thiên dường như rơi vào trạng thái tự hủy diệt.
Trong hư không, Viên Châm, Trần Ngu Lễ và ông lão Côn U đều với sắc mặt ngưng trọng, vô cùng chấn động. Họ có thể cảm nhận được sự khủng khiếp của hỏa trận mà Diệp Mộ Cẩn vừa thi triển.
“Hỏa trận bản mệnh của Thái Hư Yêu Hoàng trong truyền thuyết?”, Đạm Đài Chân Thương lẩm bẩm, có chút kính sợ.
Tộc Thái Hư Yêu Hoàng là chủng tộc tiên thiên. Nói cách khác, trước khi có nền văn minh Xương thì đã có tộc này rồi.
Tộc tiên thiên là vô cùng mạnh.
Hỏa trận bản mệnh của Thái Hư Yêu Hoàng lại càng mạnh hơn.
Hỗn Độn Long Quy thì trầm ngâm, nhìn về phía Minh Viêm.
Diệp Mộ Cẩn đã phát huy đến cực điểm. Hoàn toàn là sự liều mạng và dốc hết sức… Có thể có kết quả như nào đây?
Để xem thực lực của Minh Viêm thế nào?
“Chỉ có vậy thôi?”, lúc này Minh Viêm nói. Lời nói vừa dứt thì vạn vật như tĩnh lặng.
Minh Viêm coi thường hỏa trận bản mệnh của Thái Hư Yêu Hoàng?
Không phải họ nghe nhầm đấy chứ?
Làm sao có thể?
“Nếu như chỉ có vậy thì tôi thất vọng quá đấy”, Minh Viêm lại nói, sau này đột nhiên ra tay.