“Được rồi, vào đi thôi”, ông lão râu trắng nói: “Đi vào rồi nói”.
Người của nhà họ Từ và nhà họ Huyền cùng tiến vào phủ thành chủ.
Vừa đặt chân đến chính là sự náo nhiệt không nói nên lời.
Quản gia phụ trách đón tiếp khách mời của phủ thành chủ cung kính đưa người của nhà họ Huyền, còn có nhà họ Từ đi về phía đại sảnh dành cho khách trong phủ thành chủ.
Trong sảnh khách đã yến tiệc linh đình, có vũ nữ xinh đẹp đang nhảy múa, có ca nương thanh lệ đang đàn hát, có hầu gái và nô bộc đang phục vụ, rót rượu, còn khách mời thì đang ồn ào tán gẫu với nhau.
Bầu không khí rất hài hòa.
Khi người của hai nhà đến sảnh khách… tự nhiên cũng thu hút một vài sự chú ý.
Đặc biệt là nhà họ Huyền, thực lực cùng địa vị tại nền văn minh Trạch vẫn tương đối cao.
“Cô Bảy, vậy mà là cô dẫn đội, ha ha ha, xem ra lần này nhà họ Huyền quyết tâm phải giành được một thứ hạng tốt đây”.
“Thiên tài của thế hệ trẻ nhà họ Huyền xuất hiện lớp lớp, cô gái 170.000 tuổi Huyền Sơ Tình quả nhiên danh bất hư truyền”.
“Cô Bảy, đã lâu không gặp!”
Một số thế lực khác đã đến hiện trường hầu hết đều đến chào hỏi.
Huyền Tinh Bình thuần thục ứng phó.
Nhưng cũng có một vài bên chỉ thoáng lướt qua người của nhà họ Huyền liền thu hồi ánh mắt, thậm chí trong đó còn mang theo tia thù địch.
Ví dụ như, một nhóm hơn chục người đang ngồi khá gần vị trí trung tâm của sảnh khách, chỉ liếc Huyền Tinh Bình một cái, sau đó hừ lạnh một tiếng, chẳng hề để tâm.
"Đó là nhà họ Phù, trước nay vẫn luôn không hòa hợp với nhà họ Huyền, hai nhà chúng tôi là kẻ thù truyền kiếp, mỗi lần cuộc thi bí cảnh của bí cảnh Mai Tiên mở ra đều tranh đấu tới ngươi sống ta chết”, Huyền Sơ Tình nhỏ giọng giới thiệu với Tô Minh ở bên cạnh, hơn nữa còn đặc biệt chỉ vào hai thanh niên rất dễ nhận biết trong số những người nhà họ Phù kia: “Hai người họ một người tên là Phù Nhẫn, một kẻ là Phù Dịch, đều là yêu nghiệt mạnh mẽ nhất trong thế hệ trẻ nhà họ Phù, đương nhiên còn xa mới có thể sánh kịp với anh trai của tôi, nhưng cũng mạnh hơn rất nhiều so với tôi của hiện tại, Phù Nhẫn đứng thứ chín trên bảng Đạp Thiên, Phù Dịch là thứ mười…”
Tô Minh thuận theo ánh mắt của Huyền Sơ Tình nhìn về phía hai người Phù Nhẫn cùng Phù Dịch, sau đó nơi sâu dưới đáy mắt hiện lên một tia quái lạ, bởi anh rất chắc chắn Phù Dịch mạnh hơn!
Phù Dịch mạnh hơn so với Phù Nhẫn!
Hơn nữa, không chỉ mạnh hơn một chút.
Nhưng thứ hạng trên bảng Đạp Thiên lại…
Phù Dịch này không đơn giản, anh không khỏi nghiêm túc nhìn chằm chằm vào hắn, rất nhanh đã có kết quả.
Phù Dịch này vậy mà che giấu cảnh giới võ đạo.