Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Mọi người nhìn theo ánh mắt của thành chủ Mai Tiên.  

 

Chỉ thấy trên màn hình Tô Minh và Huyền Sơ Tình dừng lại ngay bên cạnh một vách núi trong rừng rậm.  

 

Dưới vách núi đó là một hồ nước.  

 

Xung quanh vách núi đều là cây cối.  

 

Vách núi không sâu nhưng lại rất rộng.  

 

Mây che phủ trên vách núi.  

 

Đây là một phong cảnh tuyệt đẹp.  

 

“Thành chủ, sao thế?”, có người hỏi.  

 

“Huyền Sơ Tình và Tô Minh may mắn thật! Họ phát hiện ra lối vào của di tích”, thành chủ Mai Tiên trầm giọng nói: “Mọi người nhìn kỹ đi, có phải có ánh sáng kỳ lạ chập chờn trong mây mù che phủ và không khí phía trước vách núi không?”  

 

Phải nhỉ!  

 

Có thật này!  

 

Nhìn kỹ lại có thể nhìn thấy vài tia ánh sáng nhỏ chập chờn.  

 

“Đó chính là lối vào của di tích trong bí cảnh Mai Tiên, có rất nhiều Tiên được chôn cất trong bí cảnh, trong đó có vài vị thực lực khá mạnh đã để lại di sản và mộ táng của mình trước khi chết nên thống nhất gọi là di tích. Hàng tỷ năm trước đã có rất nhiều di tích rồi, nhưng sau đó trải qua sự tìm kiếm và thăm dò của các thế hệ thiên tài trong bí cảnh thì đã trở nên rất hiếm có. Không ngờ Tô Minh và Huyền Sơ Tình thế… thế mà lại có may mắn như vậy”, thành chủ Mai Tiên nói.  

 

Không để mọi người có cơ hội lên tiếng, ông ta tiếp tục dán chặt mắt vào Tô Minh và Huyền Sơ Tình trên màn hình: “Trong hai người này, chắc chắn có một người có ánh mắt rất tốt, nếu không lối vào di tích này được kẹp ở trong tầng không hư ảo, bị mây che phủ, còn có vách núi kia nữa, rất khó phát hiện. Hơn nữa lối vào cổ quái này cũng có thể nói chắc là di tích này không đơn giản, có lẽ sẽ có thu hoạch rất lớn”.  

 

“Chết tiệt, may mắn từ đâu ra thế không biết?”, không ít người có mâu thuẫn với nhà họ Huyền cũng không nhịn được thấp giọng mắng chẳng hạn như Phù Thanh Dung.  

 

Nhưng ngay sau đó.  

 

Đột nhiên có người lên tiếng không đúng lúc: “Nhưng… nhưng mọi người nhìn xem Nhạc Diễn và Huyền Thi Yến đã sắp đến rồi, rất gần đó”.  

 

Ừ nhỉ!  

 

Sắp đến gần rồi!  

 

Sau khi giết chết oán thú cấp năm hậu kỳ, Nhạc Diễn không hề dừng lại.  

 

Cũng không thay đổi hướng phía trước.  

 

Dẫn theo Huyền Thi Yến tăng tốc tiến về phía trước.  

 

Bây giờ chỉ còn cách Tô Minh và Huyền Sơ Tình ba bốn mươi ngàn mét.  

 

Nhìn có vẻ sắp chạm mặt nhau rồi.  

 

Đây…  

 

Tô Minh và Huyền Sơ Tình dường như… dường như sắp gặp chuyện xui xẻo rồi.  

 

Khó khăn lắm mới may mắn tìm được di tích.  

 

Lại không nghĩ…  



Vui quá hóa buồn nhỉ? 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK