"Cô Đạm Đài tự mình đến, thật là vinh hạnh cho liên minh Hoang Thần", ông lão Côn U mở miệng nói.
Cảnh tượng ấy quá kinh khủng!
Phải biết rằng trước đó cho dù là Phó Nhị Điện Chủ của điện Hoàng Tuyền đích thân đến ông lão Côn U cũng chỉ là mở miệng nói chuyện mà thôi, chứ không hề đứng lên. Mà giờ phút này, ông ta lại đứng dậy.
Điều đó chứng tỏ trong lòng ông lão Côn U, Phó Nhị Điện Chủ của điện Hoàng Tuyền còn lâu mới so được với vị Đạm Đài này.
Thoáng chốc, tất cả mọi người đã biết được thân phận của Đạm Đài Vô Tình. Đẹp tới cực hạn, cộng thêm thái độ của ông lão Côn U, lại còn là họ Đạm Đài. Như vậy chỉ có người xếp hạng nhất trên bảng Tiên Nữ, lại thần bí tới cực điểm, Đạm Đài Vô Tình mà thôi.
Côn Vô Vi nhanh nhẹn nhiệt tình chạy ra tiếp đón Đạm Đài Vô Tình, lại sắp xếp chỗ ngồi tốt nhất trên sân thủy tinh cho Đạm Đài Vô Tình.
Lúc này, Côn Thương mới hoàn hồn, trong lòng không khỏi xuất hiện một chút khát vọng. Hắn cảm thấy chỉ có cô gái như Đạm Đài Vô Tình mới có thể xứng với mình! Còn Phượng Nguyên ấy à, cưới Phượng Nguyên chẳng qua vì ngọn lửa Hỗn Độn Ly Hoả và cái bẫy muốn tiêu diệt Tô Minh kia mà thôi.
Trong đôi mắt xinh đẹp của Phượng Nguyên lóe lên chút ghen ghét, nhưng lại không có cách nào. Loại con gái như Đạm Đài Vô Tình, ngay cả ghen tỵ cô ta cũng chỉ dám lộ ra xíu xiu, chứ không dám lại ghen tỵ tiếp nữa.
Hiện trường yên tĩnh hơn mười giây rồi mới dần dần có một chút phản ứng. Có thể thấy được Đạm Đài Vô Tình đẹp nhường nào.
Côn Thương hít sâu một hơi bình tĩnh lại, nở một nụ cười tươi rồi nói: "Cảm ơn mọi người đã đến buổi kết hôn của tôi và Phượng Nguyên, xin cảm ơn!"
Hắn vừa nói xong.
Bốp, bốp, bốp...
Tiếng vỗ tay rền vang.
Mà lúc này giữa đám người, Tô Minh đã tới. Anh lẳng lặng nhìn Côn Thương và Phượng Nguyên trên sân thủy tinh.
Tô Minh cũng không sốt ruột, nhưng lại có người sốt ruột.
Ánh mắt của Côn Thương thế mà lại lập tức từ khoảng cách rất xa, giữa đám người đông đúc nhìn thẳng vào Tô Minh.
"Anh Tô cũng đến đây à? Sao lại khiêm tốn như thế? Với thực lực và tư chất của anh, hẳn là phải sắp xếp chỗ ngồi trên sân thủy tinh mới đúng chứ", Côn Thương cười nói, mà đằng sau nụ cười kia lại là sự phấn khích và tàn nhẫn.
Mà theo Côn Thương mở miệng nói, trong phút chốc, Tô Minh đã trở thành tiêu điểm của đám đông xung quanh.
Phượng Nguyên cũng nhìn về phía Tô Minh. Cô ta rất hưng phấn! Thứ con hoang kia quả nhiên đến đây.
"Diệp Mộ Cẩn, cô nhìn thấy không? Người đàn ông cô yêu sâu đậm nhất đã đến đây nộp mạng rồi!", Phượng Nguyên kích động thầm hét lên trong lòng.