Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Khụ khụ thằng ranh, nếu cả cô Quan còn không cứu được, thì thần tiên cũng khó cứu”, Vũ Bất Bại ngượng ngùng nói, ông cũng chỉ có ý tốt, để Tô Minh từ bỏ chủ ý của mình.  

 

“Cũng chưa chắc mà?”, Tô Minh phản bác lại một câu, trên thế gian này, không gì là tuyệt đối.  

 

Vũ Bất Bại lần này thua hẳn, không nói thêm câu gì, chỉ thấy khoé miệng ông ta giần giật vài cái.  

 

Còn Gia Cát Lượng và Giang Tiễn, làm thế nào cũng không kiềm chế nổi.  

 

Cho dù võ đạo của Tô Minh mạnh tới kinh người, cho dù bọn họ có rất nể sợ Tô Minh đi nữa, thế nhưng bây giờ, vẫn không kiềm chế được mà quạc lại, bởi vì, Tô Minh đã bôi nhọ thần tượng của bọn họ!  

 

Coi thường nữ thần của bọn họ!  

 

“Cậu Tô! Quan Y Tiên là dược thể duy nhất trong cả thế giới Tiểu Thiên, bất kỳ loại thảo dược nào, Quan Y Tiên cũng có thể biết ngay mùi vị, tác dụng và lượng sử dụng! Dược thể của Quan Y Tiên đối với y đạo mà nói chính là quyển bách khoa toàn thư của y đạo dược gia!”  

 

“Đạo châm cứu của Quan Y Tiên đã đạt tới trình độ thập nhị châm đồng khống, đồng nguyên, đồng tâm!”  

 

“Quan Y Tiên còn khống chế, giải trừ được ba trong mười loại đại kịch độc của thế giới Tiểu Thiên, bây giờ, Quan Y Tiên đang đối phó với loại cực độc thứ tư, mà cũng đã đạt hiệu quả rồi, trong cả chục nghìn năm trước Quan Y Tiên, chưa từng có Y Giả, dược sư nào đối phó lại được một trong mười đại kịch độc của thế giới Tiểu Thiên”.  

 

“Một vài người mạnh thần bí của thế giới Đại Thiên, đều nghe danh tiếng của Quan Y Tiên, mà vượt cả trăm hư không tới thế giới Tiểu Thiên để mời Quan Y Tiên cứu người!”  

 

“Chi phí cho một lần cứu người của Quan Y Tiên cũng đã là 100 nghìn khối linh thạch thượng phẩm, mà giá này, cũng còn phải xếp hàng nữa kìa”.  

 

Gia Cát Dịch và Giang Tiễn lớn tiếng nói vanh vách về thành tích của Quan Khuynh Thành.  

 

Không thể không nói, thành tích nào của cô cũng đều đáng kinh ngạc!  

 

Riêng những thứ khác không cần nói, chỉ tính riêng tầng thập nhị châm đồng khống, đồng nguyên, đồng tâm, nếu như thật là như vậy, thì quả thật đáng sợ, bởi vì, bản thân Tô Minh rất tài giỏi trong con đường y đạo, thế nhưng cũng chỉ mới tới cửu châm đồng khống, đồng nguyên, đồng tâm.  

 

Đang định cố lên một châm nữa, để đạt tới thập châm, nhưng cũng đã khó như lên trời, chứ càng không phải nói tới thập nhị châm.  

 

“Im miệng, thành tích của Quan Khuynh Thành tôi, không cần người khác phải khẳng định”, cả Gia Cát Dịch và Giang Tiễn đang muốn nói thêm, vì nhắc tới thành tích y đạo của Quan Khuynh Thành, gần như nói cả một ngày cũng không hết, thế nhưng Quan Khuynh Thành lại trực tiếp ngắt lời.  

 

Thật sự rất cao ngạo.  

 

Thậm chí, Tô Minh còn nghi ngờ, Quan Khuynh Thành là người kiêu ngạo nhất mà anh từng gặp trước giờ.  



Tuy rằng, cô có tư cách để kiêu ngạo, thế nhưng, anh có chút không quen, đương nhiên, cho dù có không quen, thì cũng chẳng sao, vì cũng chẳng liên quan gì tới anh. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK